Diệp Lan Vy đẩy xe lăn cho Mặc Kính Đình đến trước mặt Phó Thư Kỳ, vẻ mặt hớn hở bước đến nắm lấy tay Thư Kỳ vui vẻ nói. "Kỳ Kỳ, nhớ cậu quá đi mất."
"Mình cũng vậy."
Nụ cười của Thư Kỳ chợt tắt khẽ liếc nhìn sang Mặc Kính Đình, cô kéo Lan Vy cách xa tên ác ma kia một chút hỏi khẽ.
"Cậu và Mặc Kính Đình có quan hệ gì vậy?"
"Cậu cũng biết anh ta sao?"
"Mình sao có thể không biết chứ, anh ta là thái tử duy nhất của Mặc gia đứng đầu tập đoàn Mặc thị lớn nhất thành phố này đấy. Đứa trẻ lên ba còn biết huống chi là mình. Với lại..., mà thôi cậu mau nói đi, cậu và anh ta có quan hệ gì thế?"
"Không có quan hệ gì cả, mình chỉ là bác sĩ tại nhà cho anh ta thôi."
"Nói vậy ông chủ khó ở mà cậu nói là anh ta sao?"
Diệp Lan Vy khẽ gật đầu. Phó Thư Kỳ nhìn Mặc Kính Đình rồi lại nhìn sang Lan Vy khẽ nói.
"Cậu thảm thật đấy, mình nghe nói từ sau khi anh ta gặp tai nạn không một y bác sĩ nào có thể chịu đựng anh ta được một tháng. Vậy mà cậu có thể trụ được những hơn ba tháng, mình khâm phục cậu thật đấy. Nhưng sao cậu đưa anh ta tới đây làm gì?"
Nghe câu hỏi của Phó Thư Kỳ, Lan Vy nhớ đến lúc khi cô chuẩn bị xong bước xuống nhà thì đã thấy tên ác ma này ngồi chắn ngay ở cửa. Nhìn ánh ta ăn mặc bảnh bao cô tò mò bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3325178/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.