"Cậu bảo cậu không thích người ta, vậy tại sao không cho người khác theo đuổi? Có phải trong lòng đã dành vị trí không ai thay thế được cho người ta rồi không?"
Mặc Kính Đình liếc mắt nhìn Tống Từ Liêm rồi lại im lặng. Vị trí quan trọng sao? Hắn sao có thể dành vị trí quan trọng cho cô gái ngang ngược này được chứ! Cô ta nhiều lần vượt qua giới hạn của hắn, trêu chọc hắn, không coi hắn ra gì cả. Một người như thế sao hắn có thể để tâm đến cô ta được chứ!
"Thế nào, bị tôi nói trúng rồi sao? Ba năm nhốt mình trong phòng, không ai có thể mang cậu ra ngoài được. Vậy mà từ ngày cô gái này xuất hiện, cậu lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy. Không thích thì là gì?"
"Chẳng phải hôm nay cậu phải đến công ty làm việc sao? Đã hơn tám giờ rồi đấy mau biến đi!"
"Đuổi tôi??? Mặc Kính Đình cậu được lắm, có người trong lòng bên cạnh thì liền quay sang đuổi tôi! Cậu đúng là có gái quên bạn mà."
"Nói xong chưa? Nói xong rồi thì mau biến đi. Hay là tôi gọi cho chú Tống bảo tài xế đến rước cậu?"
"Mặc Kính Đình không ngờ cậu lại tiểu nhân như vậy, còn dám đem ba tôi ra dọa tôi sao? Được, tôi về là được chứ gì."
Tống Từ Liêm gương mặt uất ức bước xuống nhà, vừa đúng lúc gặp Lan Vy từ bên ngoài bước vào. Vừa nhìn thấy Lan Vy Từ Liêm liền nở nụ cười lãng tử bước đến gần cô nói.
"Diệp tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3323116/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.