Lúc Thiệu Thần tắm xong đi ra, sủi cảo nóng hầm hập đã được bưng để lên bàn. Thiệu Thần vô cùng vui vẻ ngồi xuống ăn ngấu nghiến một bàn sủi cảo, một bên ăn một bên khen: “Tiểu Vinh, em gói sủi cảo ăn ngon lắm. Quả thật rất có tư chất làm đầu bếp, so với bên ngoài bán còn muốn ngon hơn!”
Thiệu Vinh bị khen dữ quá cũng ngượng ngùng, chỉ một mực im lặng ngồi ăn cơm.
Thiệu Trường Canh lại từ đầu đến cuối chỉ cười cười, ăn sủi cảo, biểu tình thật thả lỏng.
Thiệu Thần ăn hết một đĩa sủi cảo lớn xong đột nhiên khổ sở nhíu mày, Thiệu Vinh nhịn không được lo lắng hỏi: “Anh làm sao vậy?”
Thiệu Trường Canh nhìn Thiệu Thần liếc một cái, bình tĩnh nói: “Hiển nhiên là ăn quá nhiều, dạ dày không tiếp thu được.”
Thiệu Vinh gật gật đầu, “Là ăn quá no phải không?”
Thiệu Trường Canh bị Thiệu Vinh trực tiếp chọc cho mỉm cười , “Đúng vậy.”
Thiệu Thần thần sắc vặn vẹo, vẻ mặt bi thảm, “Hai người đừng có cười nữa! Bác hai, kê cho con chút thuốc uống đi.”
Thiệu Trường Canh thản nhiên nói: “Đi tản bộ.”
“Bác hai, dạ dày con thật sự rất đau đó.”
Thiệu Trường Canh bất đắc dĩ liếc Thiệu Thần một cái, xoay người tìm cái hòm thuốc, lấy ra một viên thuốc màu trắng đưa qua, “Nuốt vào đi.”
“Cảm ơn bác hai.” Thiệu Thần nuốt viên thuốc xuống, lát sau vẻ mặt trở lại bình thường, “Cảm giác đã khá nhiều,” hiển nhiên là đang vuốt mông ngựa.
“Còn khó chịu thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-sinh-the-gia/3087074/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.