“Thiệu Vinh, ba, cũng không phải là ba ruột của con.”
Lời tự thuật bình tĩnh như vậy, lại làm cho Thiệu Vinh cứng ngắc tại chỗ.
—— Ba đang nói gì vậy?
Vì sao từng chữ đều nghe được rõ ràng, nhưng trong não lại không hiểu từ nào cả?
Thiệu Vinh ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt.
Tâm tình không yên cả buổi chiều. . . . . . Chuẩn bị sẵn tâm lý về đến nhà, thế nhưng chuyện nghe được lại hoàn toàn vượt khỏi phạm vi mình có thể tiếp nhận. . . . . . Nhìn cặp mắt đen nhánh của hắn, nhìn thần sắc bĩnh tĩnh trên khuôn mặt anh tuấn của hắn, Thiệu Vinh đột nhiên cảm thấy yết hầu như bị cái gì chặn lại, ngực cũng nhói đau.
Bên tai Thiệu Vinh lặp lại câu trần thuật bình tĩnh của người trước mặt: Thiệu Vinh, ba không phải là ba ruột của con.
—— Sao có thể như thế được?!
Người từ nhỏ đến lớn vẫn luôn quan tâm mình, yêu thương mình; sau khi mẹ qua đời, người chạy tới bệnh viện ôm mình nói rằng có ba ở đây, về sau sẽ không để con chịu một chút ủy khuất nào nữa; người luôn ân cần chu đáo mua này nọ mình cần; người cho dù tối khuya bận làm việc thế nào cũng sẽ vào phòng ngủ nhẹ nhàng thay mình đắp chăn. . . . . .
Sao có thể không phải là ba ruột?!
Thiệu Vinh hoàn toàn không thể chấp nhận chuyện khó tin như thế này.
Trong lòng cậu, người trước mắt không chỉ là ba ruột cậu.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-sinh-the-gia/3087060/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.