Khi Tô Duy về nhà, Tô Thế Văn đang mặc tạp dề ở trong phòng bếp nấu cơm, người đàn ông khuôn mặt luôn băng lãnh, chỉ có lúc vào bếp mới ấm áp hơn một chút.
Tô Duy rửa tay xong đi vào phòng bếp, đứng ở bên cạnh hắn, mỉm cười hỏi: “Anh giúp em nha?”
Đáp lại là một lời từ chối lạnh lùng: “Không cần.”
Tô Duy đành phải lúng túng đứng tại chỗ, mở to hai mắt nhìn hắn nấu cơm.
Biểu tình Tô Thế Văn lúc nấu cơm rất nghiêm túc; rửa rau, thái rau, bật bếp, đổ dầu thực vật vào nồi, đem rau cải bỏ vào xào, động tác đâu vào đấy, không loạn, ngay cả thớt thái rau cũng không lưu lại vết bẩn, phòng bếp sạch sẽ hệt như phòng thí nghiệm của hắn.
Những người thích sạch sẽ, tác phong luôn nghiêm cẩn* như thế.
*nghiêm túc, cẩn thận
Chỉ là, Tô Duy phát hiện mình càng ngày càng không hiểu em trai. Trước đây tính cách Tô Thế Văn quái gở kiêu ngạo, lúc nào cũng bày ra một bộ mặt thối hù người ta, sau này lớn lên, tuy rằng nói chuyện không có đả thương người như cũ, nhưng tính tình vẫn rất khó nắm bắt.
“Anh đang nghĩ cái gì?” Tô Thế Văn đột nhiên hỏi.
“À, anh đang nghĩ, có phải em tâm tình không tốt hay không,” Tô Duy mỉm cười nói, “Bình thường đều là anh nấu cơm, chỉ có lúc tâm tình không tốt em mới chịu xuống bếp. . .”
Tô Thế Văn quay đầu, ánh mắt thâm thúy doạ người bắn về phía Tô Duy.
Tô Duy lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-sinh-the-gia/3087058/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.