Editor: Nguyetmai
Nam Cung Dục ngẩn ngơ nhìn cô, giống như hồn bay phách lạc vậy.
Bỗng nhiên, yết hầu hắn nhẹ nhàng rung động, phát ra tiếng cười trầm thấp, chỉ là nghe thế nào cũng thấy tiếng cười kìm nén đầy khủng khiếp này giống như cơn lốc tràn ngập nguy hiểm sắp cuốn qua vậy, "Khê Nhi, nàng cho rằng như vậy sao? Cho rằng ta tới gần nàng là để giết nàng, là để báo thù cho người khác? Ở trong lòng nàng, có phải trước nay đều không tin tưởng ta hay không? Những gì ta làm cho nàng trước nay đều không hề có ý nghĩa gì sao? Khê Nhi, trái tim nàng làm từ sắt đá sao?"
Sắc mặt Hột Khê trắng bệch, giống như có một bàn tay đột nhiên bóp lấy trái tim cô, giằng xé tim cô.
Lý trí nói cho cô, không được phép tin tưởng Nam Cung Dục nữa, không được phép mở trái tim mình. Có điều, biểu cảm của Nam Cung Dục lại như kìm nén nỗi tuyệt vọng, giống như bị cả thế giới vứt bỏ vậy.
Đúng lúc này, đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói trở nên trầm thấp khản đặc, "Hay là nàng thật sự để ý quan tâm người đàn ông này? Đến mức không tiếc trở mặt với ta? Một khi đã như vậy, hắn càng không thể sống!"
Vừa dứt lời, tay trái Nam Cung Dục đột nhiên ngưng tụ ra sấm chớp mưa bão đen kịt, hung tợn đánh vào đan điền của Cốc Lưu Phong.
Sắc mặt Hột Khê đột nhiên biến đổi, trong đầu nổ tung, thân thể khẽ chuyển động như ảo ảnh theo bản năng, kiếm băng trong tay đâm vút về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850766/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.