Editor: Nguyetmai
Linh lực trong người Hột Khê dần dần cạn kiệt, thấy mình sắp bị trăn khổng lồ đuổi kịp, cô đột nhiên hạ quyết tâm, chân trái dồn sức đạp lên một thân cây khổng lồ, trong nháy mắt lộn người, đâm xuống trăn khổng lồ.
Trăn khổng lồ dường như không ngờ con người hèn mọn trộm cây bồ đề của nó vậy mà lại quay đầu, trong tích tắc ngẩn ra một lúc.
Chính khoảnh khắc sững người đó đủ để Hột Khê nhảy lên đầu nó, nhắm vào một trong hai con mắt đỏ như máu của nó rồi mạnh mẽ đâm xuống.
Song, phản ứng của con trăn khổng lồ còn nhanh hơn Hột Khê tưởng tượng, dao găm của Hột Khê vừa đâm xuống, trăn khổng lồ lập tức nhắm mắt. Con dao găm gọt sắt như bùn đâm trên mắt trăn khổng lồ nhưng vẫn chẳng thể đâm thủng mà chỉ để lại vết trầy nhẹ.
Trăn khổng lồ gào thét phẫn nộ, quẫy đầu dữ dội, trực tiếp hất văng thân hình mảnh dẻ của Hột Khê, chờ đón cô chính là chất kịch độc có thể ăn mòn cả nham thạch.
Loài người nhỏ bé này lại nhân lúc nó thăng cấp, hái trộm quả bồ đề của nó, thậm chí lấy đi tất cả quả bồ đề của nó, quả thật tội đáng muôn chết. Cô còn tưởng rằng dựa vào một nhát dao găm nhỏ nhoi có thể tổn thương vua của loài trăn khổng lồ sao, thực nực cười…
Cái đầu con trăn vàng vốn vung vẩy đột nhiên dừng lại, ánh mắt hiện lên vẻ thống khổ và khiếp sợ.
Miệng vết trầy nhỏ xíu do Hột Khê đâm lúc này lại bắt đầu trở nên xám đen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850721/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.