Editor: Nguyetmai
Hột Khê vừa muốn đẩy cổng bước ra ngoài, liền nghe thấy giọng nói sắc bén chua ngoa của Chu Tước vang vọng xuyên qua chiếc cổng sắt thật dày: "Bạch Hổ, nếu ngươi còn là một người đã cùng ta lớn lên thì hãy mau tránh ra cho ta. Nếu không ta cũng sẽ không khách khí nữa đâu! Hôm nay ta nhất định phải giết chết ả tiện nhân kia!"
Bạch Hổ lập tức lên tiếng phản bác: "Những lời của chủ nhân nói trước khi hôn mê ngươi cũng đã nghe hết rồi kia mà, cô ấy chính là vương phi do chính miệng chủ nhân quyết định. Từ nay về sau cô ấy cũng đã xem như là chủ nhân của chúng ta rồi. Dù cho ta có oán trách cô ấy hãm hại chủ nhân đi chăng nữa, nhưng mệnh lệnh của chủ nhân chúng ta tuyệt đối không được trái lời."
Vương phi? Hãm hại chủ nhân? Bàn tay chạm lên cửa của Hột Khê hơi khựng lại, sự kinh ngạc và hoài nghi bao phủ đôi mắt cô.
Tiếng nói của Chu Tước hơi ngắt quãng, tức khắc lại trở nên cay độc phẫn nộ: "Bạch Hổ, ngươi chớ có quên, chủ nhân bây giờ ra nông nỗi như thế này tất cả đều là do ả tiện nhân kia hại! Nếu không vì cứu mạng ả, vì sao tới tận giờ phút này rồi mà chủ nhân vẫn hôn mê bất tỉnh chứ hả. Mà ta cũng sẽ không… cũng sẽ không… ngươi mau tránh ra cho ta! Nếu không đừng trách ta dùng độc!"
"Chu Tước, cô đừng vô duyên vô cớ gây chuyện nữa. Dựa vào tu vi của cô bây giờ, dù cho cô có dùng đến độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850646/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.