Mấy ngày sau đó, Liên Kiều vẫn là ngoan ngoãn trở về trong xe ngựa, tiếp tục lên đường. Cũng không phải là nàng ngoan ngoãn nghe lời, mà thật sự là dọc đường không có phong cảnh gì có thể thưởng thức, đi về phía trước nữa thì sẽ tiến vào sa mạc, đến lúc đó ngay cả xe ngựa cũng không ngồi được, lại sắp phải cưỡi con lạc đà hôi hám kia, nghĩ đến là muốn nôn.
Buổi tối, cuối cùng Mục Sa Tu Hạ cùng Liên Kiều đã đến được trạm dừng chân, trông thấy tường thành kéo dài kiên cố, cụm công trình tường cao hào sâu đồ sộ hiện ra, không hoa mỹ lại làm cho người ta âm thầm nặng nề.
"Nơi này chính là nơi lần đầu tiên ngươi bắt ta đến!" Quay lại chốn cũ, Liên Kiều có chút cảm khái, ngẫm lại lúc mới đến nơi này, thật sự là vừa hoảng vừa sợ, bị hắn cưỡng hiếp, bị hắn tát mặt, ngay cả sinh mạng cũng bị uy hiếp, không nghĩ tới cuối cùng lại còn có thể gả cho hắn, thậm chí không kềm chế được mà yêu hắn, ôi thật sự là thế cuộc xoay vần, cảnh còn người mất!
Ngẩng đầu nhìn cửa cung hùng vĩ, Mục Sa Tu Hạ dường như cũng nghĩ đến tình cảnh lúc đó, không khỏi bật lên một ý cười ấm áp, Liên Kiều khi đó tựa như một đóa hoa hồng đầy gai nhọn sinh trưởng trong sương mù, mê hoặc hắn, làm hắn không cưỡng lại được bị hấp dẫn, đồng thời càng bị nàng đâm bị thương, tính cách quật cường và lý trí giữ mình trên người nàng kết hợp hài hòa mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762470/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.