Những sợi nắng vàng rộm trải dài khắp con đường gạch kinh thành, vị nắng dìu dịu trộn lẫn với hương hoa thơm ngát tỏa ra làm cho người ta cảm giác khoan khoái dễ chịu. Vu Tiên Lạc hít một hơi thật sâu, ở đây không có khói bụi nhà máy hay xe cộ đặc biệt trong lành.
Trần Y Mục từ trong quầy nhìn thấy đại ân nhân đang bước ngang qua ngoài tửu lâu , y nhanh chóng đi ra cầm theo túi bánh quế hoa gói sẵn:
" Tiên Lạc cô nương...."
Vu Tiên Lạc dừng chân xoay đầu nhìn y. Gương mặt hồng hào cho thấy tâm tình của Trần Y Mục có vẻ rất tốt. Cô mỉm cười cúi đầu chào hỏi:
" Trần chưởng quầy sáng an. "
Trần Y Mục đem túi bánh đặt vào tay cô:
" Tiên Lạc đây là bánh mới của nhà ta làm, xin tặng cô một ít."
Vu Tiên Lạc híp mắt vui vẻ ôm túi bánh, hôm nay liên tiếp được nhận quà hai lần thật may mắn. Cổ đại này tuy không tân tiến nhưng con người đều rất trọng tình trọng nghĩa. Chỉ cần ngươi đưa tay cứu họ một lần họ sẽ xem ngươi là ân nhân cả đời.:
" Đa tạ Trần chưởng quầy. Lần tới ông đừng làm thế này nữa, ta rất ngại. "
Trần Y Mục gật đầu chấp thuận. Cô mỉm cười xin phép đi trước, nói xong Vu Tiên Lạc liền ôm túi bánh quế hoa bước tới quầy bánh nướng. Những chiếc bánh nướng thơm phức, giòn rộm khiến cô chảy cả nước miếng. Vu Tiên Lạc không đợi thêm được liền nói:
" Ông chủ bán cho ta 2 cái bánh nướng "
Ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-den-tu-the-ki-21/136864/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.