Một buổi sáng trong vắt nữa lại đến với Đông Hạ quốc. Trên con đường đắp gạch thô giữa kinh thành phồn hoa, hai thân ảnh nam nhân - một già một trẻ đuổi theo nhau không dừng.
Hai thân ảnh đó một là Đông Hiểu Huyên - một là Cao Thuận hay còn gọi là Thuận Tử, y là tổng quản thái giám đứng đầu phủ nội vụ phủ. Thuận Tử là thái giám thân tín nhất của hắn, dù hắn đi đâu y cũng sẽ theo đó.
Thuận Tử theo hắn mọi thứ đều tốt, chỉ trừ việc Đông Hiểu Huyên mỗi tháng đòi xuất cung một lần khiến y rất khổ sở. Quân nói thần đi thần không thể không đi, nhưng chủ tử của y muốn đi tìm một cô nương chỉ xuất hiện một lần trong mơ là điều quá mơ hồ. Y nuôi dưỡng Đông Hiểu Huyên từ nhỏ không khuyên răn cũng nên cản ngăn.
Sáng đến giờ Thuận Tử cứ phải lết thân già khổ sở đi theo hắn lụ khụ lí nhí gọi:
" vạn tuế gia, vạn tuế gia.. người đợi nô tài với "
Đông Hiểu Huyên muốn cắt đuôi Thuận Tử, bàn chân vững chãi bước nhanh thêm vài bước, Thuận Tử chạy theo càng nhanh. Trong một phút lỡ miệng y đã gọi hắn:
" HOÀNG.. TH...!! "
Đông Hiểu Huyên quay phắt người lại, hắn trừng mắt:
" ngươi định gọi ta là gì? "
Thuận Tử bước đến gần hắn, y đem gương mặt đứng tuổi cười nheo mày lại xu nịnh hắn mà gọi:
" Hoàng công tử... người đi cũng nên chờ người quản gia này chứ. Ta già rồi... theo người không nổi"
Đông Hiểu Huyên rất quan tâm y. Vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-den-tu-the-ki-21/136863/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.