Editor: Hy
Lúc Lộ Dao liếc nhìn Hoắc Viễn Chu lần nữa, anh đang đi về hướng bên này của cô.
Cô liền giật mình, thậm chí có chút hoảng hốt, cảnh tượng này giống như 15 năm trước, năm đó cô mới gặp anh.
Lúc ấy cô ở tiểu khu trên quảng trường chơi cùng người bạn nhỏ, anh và bố cùng đi tìm cô về nhà ăn cơm.
Ngày đó anh cũng mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, dáng người cao ngất, khuôn mặt trẻ tuổi anh tuấn, sải bước chân dài đi về phía cô.
Cũng có thể từ đó trở đi, anh liền đi vào trong lòng cô. Mặc dù cô 10 tuổi không hiểu tình yêu là cái gì, nhưng từ đó tên của anh như hình với bóng.
Cô còn nhớ rõ, lúc ấy anh vừa mới hoàn thành công việc, bởi vì tạm thời chưa tìm được phòng thuê phù hợp, nên tạm thời mượn ở nhà của cô. Ngày đó cô gọi anh một tiếng anh, có thể do bố nói vai vế kém, lại làm cho cô gọi là chú.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, cô gọi anh là chú, lúc ấy cô rất muốn, mặc kệ là anh hay là chú, dù sao thì sau này tất cả những gì thuộc về người này đều do cô quản.
Ai bảo anh lăn lộn ở trên địa bàn của cô.
Cuộc sống về sau, cô thường xuyên có các loại “bắt nạt” anh... Bây giờ nghĩ lại bắt nạt như vậy thật ra chính là trần trụi trắng trợn mà đùa giỡn.
...
Hoắc Viễn Chu đến gần, trong tay cầm một gói bánh bích quy, có con nai con tinh mắt, chạy thẳng tới cạnh anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-loan-tinh-me/269745/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.