🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Thu Hàm âm thầm nuốt nước miếng để áp chế rung động trong lòng, nhanh nhanh từ biệt. Người này rõ ràng là yêu quái mà, cô vẫn nên chạy mau thôi!

Nghĩ vậy nên cô nhanh chóng từ ghế salon đứng lên nói:

“Bác sĩ Trình, tôi không ở lại lâu được, cần về nhà nghỉ ngơi."

"Được, hôm nay cô vất vả rồi! Đi thôi!" Trình Sở Tiêu tươi cười, chẳng những không hờ hững mà ngược lại còn rất cởi mở, đi tới mở cửa chờ Diệp Thu Hàm đi ra.

Diệp Thu Hàm cố gắng khống chế tiếng tim đập thình thịch, không dám nhìn Trình Sở Tiêu, lách qua người anh rồi bước ra cửa, sau đó đứng trước thang máy cúi mặt không nói lời nào.

Ra ngoài hai người đi vòng quanh bồn hoa, Diệp Thu Hàm cảm thấy hôm nay Trình Sở Tiêu rất nhàn nhã, không giống với mọi khi đi rất nhanh, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột. Thật vất vả mới đi đến dưới nhà mình, cuối cùng cũng có cảm giác được giải thoát rồi!

"Bác sĩ Trình, tôi lên lầu trước, anh cứ tản bộ tiếp đi." Diệp Thu Hàm nhìn bồn hoa mà không nhìn Trình Sở Tiêu, nói.

"Cửa sổ này là phòng của cô à?"

Diệp Thu Hàm bị hỏi bất ngờ, theo bản năng ngẩng đầu nhìn Trình Sở Tiêu. May quá, anh ta đã khôi phục điệu bộ lạnh nhạt bình thường. Điều này làm cho Diệp Thu Hàm thoải mái hơn nhiều.

"Nhà tôi ở tầng 7, phòng thứ hai là phòng của tôi, phòng tôi vừa đúng đối diện với phòng khách nhà anh”.

Trình Sở Tiêu gật gật đầu: "Thế thì tốt. Sau này tôi đưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-kien-chung-tinh/184642/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.