Hôm đó Diệp Thu Hàm kích động nhưng vẫn không tìm được thời gian thích hợp để nói lời cảm tạ với Trình Sở Tiêu, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ ý định chờ thứ bảy gặp mặt thì nói sau.
Nhưng mà niềm vui sướng này không ngừng bành trướng, Diệp Thu Hàm nghĩ muốn cùng Trương Diệu Thân chia sẻ niềm vui này.
Buổi chiều nhân lúc kiểm tất cả các phòng bệnh, Diệp Thu Hàm chạy lên tầng 8.
"Anh đã nghe chuyện, nhưng mà không có cơ hội đi xuống lầu tìm em. Điều này thật sự là việc tốt không nghĩ tới. Thu Hàm, anh thật mừng thay em.” Trương Diệu Thân cũng đặc biệt vui mừng.
"Anh cũng có cơ hội quan sát, cố gắng lên."
Trương Diệu Thân cười: "Em cảm thấy ở khoa chúng ta anh có cơ hội nhận được sự ưu ái sao? Nhờ Vương Đằng Đạt, từ sau chuyện lần trước tất cả mọi người cho rằng anh cùng bác sĩ Trình có mâu thuẫn, đoán chừng lãnh đạo khoa trong khoảng thời gian ngắn sẽ không cho anh tiếp xúc với bác sĩ Trình. Không đề cập tới tới chuyện đó nữa. Để chúc mừng em, ngày mai chúng ta đi ra ngoài ăn một bữa thật no nhé!"
Diệp Thu Hàm vô cùng ngại ngùng từ chối Trương Diệu Thân. Ai nghĩ mọi chuyện lại trùng hợp như vậy đâu, cho nên cô chỉ có thể dùng vẻ mặt ngượng nghịu nhìn Trương Diệu Thân nói không thành tiếng.
Trương Diệu Thân hỏi: “Sao vậy? Thứ 7 còn có việc? Chủ nhiệm của chúng ta không phải nói tạm thời không sắp xếp em cuối tuần trực sao?"
"Em không trực ban. Khả năng ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-kien-chung-tinh/184641/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.