Edit: Tiêu Tiêu
"Tiêu Nhi, hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, Bạch Chấn Tường chắc hẳn sẽ giận chó đánh mèo lên ngươi, mấy ngày nay ngươi cứ ngủ ở chỗ ta, " Khóe môi Bạch Nhan giương nhẹ, "Ta đã để Hoa La chuẩn bị tốt cho ngươi một gian phòng."
Lần này, trái lại là Bạch Tiêu không cự tuyệt, hắn chậm rãi gật đầu, đáp: "Được."
Cách biệt sáu năm, tỷ muội bọn hắn chưa có một ngày tốt để ở chung, bây giờ... tất nhiên là hắn không rời đi được.
...
Cùng lúc đó, Bạch Chấn Tường đang vì chuyện của Bạch Chỉ mà bôn ba, lại được cho biết Thương Vương có lệnh, bất cứ người nào cũng không thể nộp tiền bảo lãnh cho Bạch Chỉ.
Mà Nam Cung Dực cũng bận tới sứt đầu mẻ trán, căn bản không có rảnh mà để tâm tới hắn.
Nhưng cố tình vào lúc này, hộ vệ Bạch phủ đến bẩm báo chuyện hôm nay của Bạch gia cho hắn.
Sau khi biết được chuyện này, Bạch Chấn Tường giận tím mặt, phẫn nộ trở về Bạch phủ, ngay cả chuyện Bạch Chỉ bị đưa vào sâu trong lao ngục hắn cũng ném ra sau đầu.
Vừa bước vào Bạch phủ, sắc mặt Bạch Chấn Tường liền khó coi, nghiêm nghị phân phó: "Đem phu nhân tới đây cho ta!"
"Dạ, gia chủ."
Thị vệ sau lưng một mực cung kính cúi đầu chắp tay, nhận lệnh lui xuống.
Nửa ngày sau.
Vu Vung khoác một thân áo sẫm màu chậm chạp đi tới, gương mặt cao quý lúc này tái nhợt không sắc, hai mắt vô thần. Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985521/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.