Edit: Tiêu Tiêu
Nếu không được, đem tiểu tử này bán cho người làm ***, với dung mạo của hắn, chí ít có thể đổi lấy một viên thuốc.
[Tiêu Tiêu: Nhịn không được nên chen một tí, bà này cuồng thuốc tới điên rồi, ai cho bả một ít thuốc điều trị thần kinh đi!!!]
"Cữu cữu."
Bạch Tiểu Thần vừa nghe câu này của Vu lão phu nhân, hắn giống như bị kinh hãi, thân mình sợ hãi rụt rụt: " Lão bà bà này thật đáng sợ, nàng có phải sẽ đem bán Thần Nhi hay không?"
Ánh mắt Bạch Tiêu mềm nhũn: "Tiểu Thần Nhi không cần lo lắng, quan hệ của ngươi và bà ta tám gậy tre đều đánh không tới, bà ta không có tư cách đánh chủ ý lên ngươi."
"Thật sao?" Bạch Tiểu Thần nhíu cái mũi nhỏ đáng yêu: "Thế nhưng, lúc còn ở trên đảo, khi đó có một con hồ ly dùng mưu kế cướp đi miếng thịt trong miệng con quạ đen, ánh mắt con hồ ly cũng giống lão bà bà đầy toan tính, nhưng Thần Nhi không phải con quạ đen đần đó mà không nhìn ra được người khác muốn tính kế Thần Nhi."
Sắc mặt Vu lão phu nhân rất khó coi, mấy lần muốn nổi giận, kết quả vẫn là nhịn xuống, gương mặt già nua lộ ra nụ cười miễn cưỡng.
"Lời ta nói, xác thực quá nặng một chút, nhưng làm sao ta có thể đem ngươi đi bán? Tốt xấu gì trong người ngươi vẫn chứa dòng máu của Bạch gia ta."
Vu lão phu nhân mặc dù mang họ Vu nhưng bà luôn xem mình là người Bạch gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985495/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.