Edit: ThienDa
Con ngươi Đế Thương khẽ híp lại, bước hai bước tới chỗ Bạch Nhan.
Bầu không khí bỗng nhiên nặng nề, Bạch Nhan cảm thấy hô hấp của mình sinh ra một cỗ áp bách.
"Hắn là nhi tử của bổn vương, đương nhiên là phải theo bổn vương!" khuôn mặt Đế Thương ngạo nghễ, "Mà ngươi làm ra sự tình không bằng cầm thú với bổn vương, chẳng lẽ ngươi còn muốn rời đi?"
Cả đời này cũng không thể!
Con ngươi Bạch Nhan hơi lạnh xuống: "Ngươi dự định muốn bức bách mẫu tử chúng ta? Nếu đã như vậy... Bạch Nhan ta thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành! Thà chết cũng không muốn đi cùng ngươi!"
Lời này của nữ tử như là một nắm đấm hung hăng đánh vào lòng Đế Thương.
"Rốt cuộc bổn vương có gì không tốt? Ngươi tại sao ở khắp nơi cự tuyệt bổn vương?"
Nhiều năm qua hắn chưa từng có lúc ăn nói khép nép, nhưng nàng hết lần này tới lần khác toàn thân có gai, tàn nhẫn tuyệt tình!
"Đế Thương, " khóe môi Bạch Nhan giương lên, "Vậy ta có thể hỏi ngươi một câu, ngươi yêu ta sao?"
Yêu?
Đế Thương có chút mê man.
Kinh lịch tình cảm của hắn trống rỗng, lúc đó Bạch Nhan cướp đi chính là thân xử nam của hắn...
Nhưng nữ nhân này, đã là lần thứ hai nàng hỏi hắn yêu nàng hay không.
"Trong lòng ngươi không có ta, ta cũng không có ngươi, tại sao còn muốn buộc ta đi cùng ngươi? Chỉ vì ta sinh nhi tử cho ngươi?" Bạch Nhan cười yếu ớt, "Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985481/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.