Edit: ThienDa
"Ngươi..."
Bạch Nhan giận tím mặt.
Không có ai hơn mẫu thân luôn quan tâm tới nhi tử.
Nhưng nàng thực không nghĩ tới, hắn lại dùng cách này để bức Tiểu Thần Nhi xuất hiện!
Ngay khi trong lòng Bạch Nhan cầu nguyện Tiểu Thần Nhi thời khắc này tuyệt đối đừng xuất hiện thì một đạo thanh âm non nớt của nam tử truyền đến: "Đại phôi đản, mau buông mẫu thân ta ra!"
Ngón tay Đế Thương đã buông lỏng ra, cũng đúng lúc này Bạch Nhan lấy lại sức lực, nhanh chóng chạy về phía Tiểu Thần Nhi, một tay nàng ôm lấy Bạch Tiểu Thần, gắt gao che chở hắn trong ngực.
"Mẫu thân, người không cần sợ, Thần Nhi sẽ bảo vệ người, không ai có thể đem mẫu thân và Thần Nhi tách ra."
Bạch Tiểu Thần giống như tiểu đại nhân vỗ vỗ lưng Bạch Nhan, rõ ràng hắn cũng sợ tới lợi hại nhưng vẫn ra vẻ kiên cường nói.
Lần này, Đế Thương mới có thể nhìn rõ bộ dáng của tiểu nhân nhi trong ngực Bạch Nhan...
Tiểu gia hỏa dáng vẻ phấn điêu ngọc trác, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, rất là đáng yêu, đôi con ngươi thanh tịnh trong veo giờ phút này tràn đầy vẻ quật cường.
Mà lại, tiểu tử này... rõ ràng là một cái phiên bản thu nhỏ của hắn!
Thanh âm Đế Thương trầm thấp, không cách nào diễn tả cảm xúc nơi đáy mắt: "Ngươi gọi là Thần Nhi?"
Bạch Tiểu Thần nhếch lên cái miệng nhỏ: "Ta và ngươi không có quen như vậy, hẳn ngươi nên gọi ta là Bạch Tiểu Thần."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985479/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.