Bên kia truyền đến tiếng cười của An Ngữ Thần, cô ta rất nhanh giật láy điện thoại, ôn nhu nói: "Anh có nghe ra ra hay không!"
Trương Dương nói: "Hỏi thừa, giống của anh thì anh đương nhiên nghe ra rồi."
An Ngữ Thần nói: "Trông nó y như anh vậy."
Trương Dương nói: "Anh biết."
"Sao anh biết?"
Trương Dương nói: "Đã muộn thế này sao vẫn chưa ngủ?" Sau khi Nói xong thì lập tức nhớ tới bên kia vẫn là buổi chiều, không khỏi cười nói: "Anh quân là lệch giờ."
An Ngữ Thần nói: "Chị Thanh đẻ rồi."
Máu Trương đại quan nhân giống như trong nháy mắt đọng lại, nghe thấy cả tiếng thở dốc ồ ồ của mình, hơn nửa ngày sau mới tiêu hóa được nội dung trong những lời này của An Ngữ Thần: "Vậy, họ vẫn ổn chứ?"
An Ngữ Thần nói khẽ: "Mẹ con bình an, có điều con bé ra sớm hơn hai mươi ngày, cho nên đang nằm trong lồng kính."
Trương Dương nói: "Bình an là tốt rồi, bình an là tốt rồi." Khi nói những lời này mũi cay cay, không ngờ có chút nhớ nhung tới rơi nước mắt, theo lý thì mình cũng miễn cưỡng thuộc loại con người rắn rỏi, có thể tưởng tượng được người ta lắm lúc đột nhiên là nhi nữ tình trường.
An Ngữ Thần nói: "Anh yên tâm đi, em sẽ chiếu cố tốt cho hai mẹ con."
Trương Dương: "Nói Vất vả cho em rồi, giúp anh hỏi chị Thanh, cô ấy có tiện tiếp điện thoại không?"
An Ngữ Thần nói: "Ngày mai em sẽ bảo chị ấy gọi cho anh, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060927/chuong-1235-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.