Chương trước
Chương sau
Trương đại quan nhân giải thích: "Cho dù có một chút, cũng là vấn đề của cô ta, là cô ta một phía tình nguyện, em nghĩ xem, cô ta là nữ nhân của cha em, anh đâu thể nào đi lừa nữ nhân của chú Tiết được? Em tưởng anh bụng đói ăn quàng, cái gì trong rổ cũng coi là đồ ăn à!"

Tiết Vĩ Đồng nói: "Đừng giải thích, anh càng giải thích em càng hoài nghi." Nói tới đây chính cô ta cũng không nhịn được cười, trong chuyện này Trương Dương quả thực vô tội, nếu như không phải lúc trước cô ta nghĩ ra chủ ý sứt sẹo như vậy thì Hắc Quả Phụ cũng sẽ không quấn lấy hắn.

Trương Dương nói: "Em xuống xe di, anh lát nữa sẽ chậm rãi giải thích cho em."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Không cần xuống xe, đại ca đã về rồi, chúng ta tối nay tụ họp, anh lên xe đi."

Trương Dương đang chuẩn bị lên xe thì một chiếc Toyota việt dã màu đen chạy tới, Trương Dương nhận ra là xe của Quốc An Cảnh Chí Siêu, không khỏi nhíu mày, gần đây phiền toái liên tiếp phát sinh trên người hắn khiến hắn trở thành tiêu điểm của các ban ngành.

Có điều Trương Dương vẫn nghênh đón, bởi vì hắn quan tâm tới tiến triển vụ án Hình Triêu Huy bị giết, muốn có được tin tức thì phải thông qua Quốc An.

Cảnh Chí Siêu hạ cửa kính xe xuống, nói với Trương Dương: "Lên xe."

Trương Dương nhìn thoáng qua chiếc Lamborghini của Tiết Vĩ Đồng phía sau, nói: "Có bằng hữu đang đợi tôi."

Cảnh Chí Siêu kiên trì nói: "Không làm mất nhiều thời gian của anh đâu."

Trương Dương lúc này mới mở cửa xe ngồi vào.

Cảnh Chí Siêu đi thẳng vào vấn đề: "Hà Vũ Mông ở đâu?"

Trương Dương lập tức cảnh giác: "Anh hỏi tôi à? Tôi lại muốn hỏi anh đó, thằng chó Tần Chấn Đường đốt rụi biệt thự của cô ta, tôi trốn thoát, Hà Vũ Mông đến bây giờ vẫn sống không thấy người, chết không thấy xác, các anh phải đi tìm tên họ Tần điều tra chứ."

Ánh mắt Cảnh Chí Siêu thủy chung nhìn thẳng vào mắt Trương Dương, hắn nói khẽ: "Công tác khám tra Hiện trường đã kết thúc, hiện tại đã có thể xác định không hề có ai tử vong trong trận hỏa hoạn này."

Trương Dương nói: "Lời này của anh tôi không ủng hộ đâu, thứ nhất đây không phải là hoả hoạn, là bởi vì phóng hỏa, thứ hai, nói chuyện đừng võ đoán như vậy, trình độ điều tra của các anh cũng chẳng ra làm sao cả."

Cảnh Chí Siêu nói: "Có phải bởi vì phóng hỏa hay không thì vẫn đang lấy bằng chứng, Trương Dương, thân phận thực sự của Hà Vũ Mông là gì thì trong lòng anh hiểu rõ."

Trương đại quan nhân cười ha ha, nói: "Tôi hiểu rõ ư? tôi đương nhiên hiểu rõ rồi, cô ta là con gái của Hà Trường An."

Cảnh Chí Siêu từng bước ép sát: "Chuyện đã tới nước này, sao cứ phải cố giấu diếm? Trương Dương, nếu như anh thực sự muốn tốt cho cô ta, vậy thì mau chóng nói cho tôi biết chỗ ẩn thân của cô ta đi, tôi có thể bảo đảm với anh, tổ chức nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho cô ta."

Trương Dương nói: "Các anh có liên quan đéo gì tới tôi? Dựa vào gì mà nhận định tôi biết nơi hạ lạc của cô ta? Lão Cảnh à, tôi sở dĩ ngồi ở đây tâm bình khí hòa nói chuyện với anh, không phải giữa chúng ta có giao tình gì, mà là nể mặt Hình Triêu Huy, đám người các anh có phải ăn no rửng mỡ không có gì làm hay không? Thi cốt của Lão Hình chưa lạnh, các anh không đi tra vụ án của hắn, sớm ngày tìm ra tên hung phạm phía sau màn, để an ủi vong linh của hắn trên trời, sao cứ phải tiêu phí nhân lực vật lực lớn như vậy để tìm một nữ nhân, các anh có thấy có lỗi với bổng lộc của mình hay không? Quốc gia và người dân nuôi đám người các anh để làm gì? Anh không biết xấu hổ à?"

Cảnh Chí Siêu bị hắn nói cho mặt nóng lên, thằng ôn này hiển nhiên là khúc xương khó gặm, muốn từ miệng hắn biết được nơi hạ lạc của Hà Vũ Mông căn bản là không dễ, Cảnh Chí Siêu nói: "Người của Tần gia đang tìm cô ta, cơ quan công an cũng đang tìm cô ta, tôi có thể nói rõ cho anh hay, bất kể cô ta lọt vào tay phía nào cũng đều không có kết quả tốt, nếu như anh thực sự muốn tốt cho cô ta thì hay là mang cô ta đến chỗ chúng tôi, tôi chắc có thể giúp cô ta."

Trương Dương lạnh lùng nói: "Cám ơn, tôi cũng nói rõ với anh, Hà Vũ Mông bị Tần Chấn Đường làm chết cháy rồi, các anh đừng tưởng rằng có thể giúp hắn che giấu hành vi phạm tội, tôi muốn khởi tố hắn! Cho dù kiện lên tòa án tối cao thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho thằng chó này."

Cảnh Chí Siêu thở dài, hắn nói khẽ: "Trương Dương, vụ án của chủ nhiệm Hình đã có một số tiến triển."

Trương Dương vốn định phất áo bỏ đi, Cảnh Chí Siêu lại rất đúng lúc dẫn tới sự hứng thú của hắn.

Cảnh Chí Siêu tạm dừng một chút rồi nói: "Căn cứ vào phân tích hiện trường của chúng tôi, người làm chuyện này là một cao thủ, hắn chẳng những là chuyên gia bom mìn, hơn nữa cũng hiểu rõ tình huống nội bộ của tổ chức chúng tôi."

Trương Dương nói: "Vậy chính là nội tặc của các anh rồi?"

Cảnh Chí Siêu nói: "Người có trình độ như vậy nội bộ chúng tôi không quá ba người, chúng tôi đã tiến hành điều tra rồi, điểm đáng ngờ cuối cùng tập trung trên một nhân viên đặc công tên là Quản Thành."

Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới Ngũ Đắc Chí, Ngũ Đắc Chí trong một vụ nổ bị hủy dung và mất cánh tay phải, vụ nổ đó chính là bẫy của Quản Thành, đến nay Quản Thành này vẫn nhở nhơ ngoài vòng pháp luật, không ngờ ma trảo của hắn hiện giờ đã vươn về phía Hình Triêu Huy, nghĩ đến đây Trương đại quan nhân liền nổi giận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Có điều tra được tung tích của hắn hay không?"

Cảnh Chí Siêu lắc đầu: "Có người cực kỳ quen thuộc với hắn." Hắn vỗ vỗ vai Trương Dương: "Ngũ Đắc Chí chắc anh biết, muốn tìm ra Quản Thành thì anh phải thuyết phục được Ngũ Đắc Chí rời núi."

Trương Dương không nói gì, mở cửa xe nhảy xuống, vẫy vẫy tay, đi mấy bước lại dừng chân nói: "Lão Cảnh, về sau đừng tới tìm tôi nữa."

Chu Hưng Quốc đã một đoạn thời gian rồi không trở về kinh thành, trên đường về hắn bảo Tiết Vĩ Đồng đặt chỗ ở Kim Vương phủ, hôm ấy tới chỉ có bốn huynh đệ bọn họ, Trương Dương nhìn thấy Từ Kiến Cơ thì không nhịn được trêu ghẹo: "Nhị ca, chị dâu của tôi đâu?"

Từ Kiến Cơ nói: "Anh em gặp nhau đưa gia quyến theo không tiện."

Tiết Vĩ Đồng kháng nghị: "Sao lại nói thế, em coi như nhìn ra rồi, mấy anh toàn theo chủ nghĩa nam tử."

Chu Hưng Quốc: "Cười nói ngồi xuống cả đi, chúng ta vừa uống rượu vừa tán gẫu."

Nhìn thấy Chu Hưng Quốc, trong lòng Trương đại quan nhân cảm giác có chút là lạ, nguyên nhân hắn hiểu rất rõ, là vì chuyện của Phó Hải Triều lần trước, Chu Chí Kiên, cháu của Chu Hưng Quốc đi theo phía sau Phó Hải Triều phất cờ hò reo, vẽ đường cho hươu chạy, biến pháp đối nghịch với mình, chuyện này Trương Dương vẫn chưa nói với Chu Hưng Quốc, có điều hắn tin Chu Hưng Quốc chắc đã biết chuyện này, cho dù hắn không nói, Từ Kiến Cơ cũng sẽ không bảo trì trầm mặc.

Mấy Huynh đệ ngồi xuống, Từ Kiến Cơ nói: "Đại ca, nghe nói anh tới Ngoại Mông một chuyến hả?"

Chu Hưng Quốc cười nói: "Coi như cậu tin tức linh thông, một chuyến này cũng được coi là thu hoạch phong phú, có một hạng mục than đá trên cơ bản đã bàn thành, lần sau tới sẽ chính thức ký hợp đồng, tôi lần này trở về để chuẩn bị công tác tiếp đãi, bên kia lập tức sẽ có một đám quan viên chính phủ tới khảo sát."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Khảo sát gì, còn không phải là đến ăn chùa uống chùa ư."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.