Tần Chấn Đường tuy rằng cũng từng nghĩ như vậy, nhưng hắn cân nhắc vấn đề so với Triệu Toàn Tăng thì vẹn toàn hơn nhiều, có một số việc không thể tùy tiện làm được, Trương Dương vừa rồi đã lợi dụng bộ ngoại giao để gây áp lực với hắn, phó bộ trưởng Trần Toàn của bộ ngoại giao cũng đã bắn tiếng cho hắn, nếu như hắn vẫn tùy tiện xông vào, thế tất sẽ khiến ảnh hưởng của chuyện này mở rộng, Tần Chấn Đường minh bạch mục đích chủ yếu mình tới đây là bắt Hà Vũ Mông, chứ không phải dẫn tới quá nhiều phiền toái không cần thiết, hắn nói khẽ: "Trước tiên cứ chờ một chút, tôi cũng muốn xem hắn có thể giở trò gì." Tần Chấn Đường cho rằng Trương Dương dưới tình trạng trước mắt cho dù chắp cánh cũng khó bay ra khỏi lòng bàn tay mình, hắn hiện tại chỉ cần kiên nhẫn thêm một chút, tuyệt đối không thể manh động, một khi phóng ra tất nhiên phải bắt được Hà Vũ Mông, chỉ cần người bị hắn bắt, hắn sẽ nắm giữ thế chủ động.
Triệu Toàn Tăng nói: "Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ đợi như vậy ư?"
Tần Chấn Đường nghĩ nghĩ: "Trước tiên cắt nước và điện, tôi cũng muốn xem họ đợi được tới bao giờ?"
Trong nhà đột nhiên trở nên tối đen, Tần Manh Manh theo bản năng hô khẽ.
Hai mắt Trương Dương rất nhanh liền thích ứng với bóng tối, hắn cười lạnh nói: "Tên hỗn đản Tần Chấn Đường này trừ thủ pháp ba lạm ra thì quả nhiên chẳng có gì hay."
Tần Manh Manh nói: "Xem ra hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060915/chuong-1232-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.