Có điều Trương Dương cũng không lo không thể rời khỏi bãi đá, Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài biết hắn tới đây, Trương Dương ấn cái núi ở bên rìa đồng hồ, đây là một máy phóng nhỏ, sau khi Ngũ Đắc Chí bọn họ nhận được tín hiệu sẽ lái thuyền tới tiếp ứng.
Bốn mươi phút sau, Ngũ Đắc Chí bọn họ điều khiển ca nô chạy tới bãi đá, nhìn khói thuốc súng trên bãi, hai người đều giật mình, nơi này rõ ràng vừa mới trải qua một hồi lửa đạn.
Trương đại quan nhân ra đón, đi được hai bước thì hắn quay sang Liễu Sinh Nghĩa Phu nói: "Đi cùng không?"
Liễu Sinh Nghĩa Phu ôm thi thể của cô gái đó đi theo hắn.
Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài nhìn thấy Trương Dương không sao thì đều yên lòng, Triệu Thiên Tài nhìn thấy Liễu Sinh Nghĩa Phu dẫn cả người chết đi lên thì không khỏi có chút kiêng kị, hắn ngăn cản: "Ê, anh đừng có mang cả thi thể lên chứ."
Trương Dương vỗ vai hắn nói: "Thôi!"
Mấy người lên ca nô, nhìn nhìn nhìn nhìn Trương Dương: "Sao? Lại là bẫy hả?"
Trương đại quan nhân nói: "Tôi nhìn thấy Tang Bối Bối rồi, cô ta ở trên một con thuyền đánh cá, bị treo trên cột buồm, số hiệu của chiếc thuyền đánh cá đó tôi cũng nhớ rõ."
Ngũ Đắc Chí nói: "Số anh thấy chưa chắc đã là thật, bọn họ nếu dám phát động tập kích ở đây, thì sẽ không lưu lại chứng cớ rõ ràng như vậy cho anh đau."
Liễu Sinh Nghĩa Phu Ở bên cạnh nói: "Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060807/chuong-1204-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.