Liễu Sinh Nghĩa Phu nói: "Trên đất có đao, anh chọn đi!"
Trương đại quan nhân nhìn xuống dưới, thấy ở đó đặt hai thanh đao Nhật Bản, Trương đại quan nhân lắc đầu: "Đối với anh thì không cần!"
Liễu Sinh Nghĩa Phu nói: "Tôi cho anh hai mươi phút chuẩn bị."
Trương đại quan nhân nói: "Tang Bối Bối đâu?"
Liễu Sinh Nghĩa Phu nói: "Thắng được tôi thì tôi sẽ nói với anh!"
Trương Dương nói: "Muốn chết!"
Liễu Sinh Nghĩa Phu ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời: "Tôi chờ anh!"
Trương Dương lắc đầu: "Không cần chờ, hiện tại có thể bắt đầu rồi!"
Liễu Sinh Nghĩa Phu có chút hứng thú nhìn Trương Dương.
Trương đại quan nhân đi tới, mũi chân giẫm lên chuôi đao, đao Nhật Bản bắn lên, Trương đại quan nhân cầm vỏ đao, sau đó rút đao từ trong vỏ ra. Đao quả thực không tồi, trong mắt Trương Dương đối phó với loại người như Liễu Sinh Nghĩa Phu căn bản không cần dùng đao, nếu như đổi thành bình thường, Trương đại quan nhân có lẽ sẽ sinh ra hứng thú trêu đùa thằng cha này một chút, nhưng hôm nay khác, hắn đã có chút phát hỏa rồi, bất kể Tang Bối Bối có ở đây hay không, Liễu Sinh Nghĩa Phu lợi dụng loại bẫy này để dụ hắn tới, đủ để chứng minh Liễu Sinh Nghĩa Phu ít nhất cũng có liên lạc với đám người đó bắt cóc Tang Bối Bối.
Đối với Tang Bối Bối mà nói, càng sớm tìm được cô ta thì nguy hiểm cô ta gặp phải càng ít, Trương đại quan nhân không có tâm tình dây dưa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060806/chuong-1204-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.