Khi tan họp thì đã là hơn mười một giờ tối, Liêu Bác Sinh trực tiếp đi ngủ.
Trương đại quan nhân lại gọi Triệu Quốc Cường, hai người cung nhau đi ngâm nước nóng, thoải mái nằm trong suối nước nóng, Triệu Quốc Cường nói: "Thị trưởng Liêu rất có cách."
Trương Dương tràn đầy đồng cảm gật đầu: "Gừng càng già càng cay, theo như tôi thấy, tu vi quan trường và võ công không giống nhau, không ở bên trong với thời gian nhất định thì hỏa hầu sẽ không ra gì."
Triệu Quốc Cường nói: "Bắc Cảng đã trải qua nhiều chuyện như vậy, hiện tại đã thối rữa, quả thực cần hai người lãnh đạo thực tế tới dẫn Bắc Cảng đi ra khỏi khốn cảnh."
Trương Dương nói: "Lưu Kiến Thiết lần này có thể là dữ nhiều lành ít."
Triệu Quốc Cường nói: "Hắn chắc không lớn như vậy lá gan lớn như vậy, sau lưng khẳng định còn có người khác, không khéo chuyện này có liên quan tới Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn."
Trương Dương nói: "Thị trưởng Liêu bảo anh đi bắtTriệu Hưng Nghiệp."
Triệu Quốc Cường nói: "Đã bố trí rồi, bắt Triệu Hưng Nghiệp chắc không có gì khó khăn, tìm được manh mối rồi, tôi thấy trong vòng 3 ngày có thể bắt hắn về quy án."
Trương Dương nhắm mắt lại, những hành động của Thường Lăng Không và Liêu Bác Sinh khi mới tới quả thực khiến hắn dấy lên hy vọng.
Triệu Quốc Cường nói: "Anh và phó bí thư Cung năm đó có phải là đã trình diễn một hồi khổ nhục kế hay không?"
Hai tay Trương Dương đặt lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060784/chuong-1197-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.