Thường Lăng Không gật đầu nói: "Chuyện đã phát sinh rồi, chúng ta không thể thay đổi được, chỉ có thể sống yên với hiện tại, làm từ hiện tại, làm từ chúng ta, tận lực ngăn chặn thứ không bình thường trong thể chế, phải thổi làn gió liêm khiết ở khắp cả Bắc Cảng, tôi và thị trưởng Liêu sở dĩ vào ngày đầu tiên tới đến nhận chức đã công khai tình huống tài sản của chúng tôi, mục đích là muốn làm gương ở Bắc Cảng."
Triệu Quốc Cường nói: "Tôi cho rằng công khai tài sản là một cách làm rất tốt, đáng để các cán bộ học tập, tôi cảm thấy Bắc Cảng có thể làm thành thị nơi thí điểm, công khai tình trạng tài sản của cán bộ đầu tiên trên toàn quốc."
Liêu Bác Sinh nói: "Công khai tài sản là một chuyện tốt, nhưng thực sự thi hành thì cũng không dễ dàng, chúng tôi không có ý thi thành rộng rãi, dưới tình trạng, thi hành cũng không quá thực tế, mục đích tôi và bí thư Thường công khai tài sản của mình là để tăng cường lòng tin của người dân đối với chúng tôi, đồng thời cũng dọa cho một số quan viên có vấn đề để bọn họ đừng manh động, cho thấy quyết tâm của chúng tôi trong vấn đề xử lý tham ô."
Trương Dương nói: "Tôi cũng xin đi nhờ xe với các anh, công khai tài sản của tôi."
Thường Lăng Không nói: "Anh hay là đừng công khai, vợ chưa cưới của anh Sở Yên Nhiên rất có tiền, đừng có dọa người ta."
Trương Dương nói: “Sao cứ nhắc tới chuyện này, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060780/chuong-1196-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.