Trương Dương nói: "Bộ trưởng Tiêu, tôi đã hai mươi tám tuổi rồi, trên chứng minh ghi rõ mà."
Tiêu Nãi Vượng cười nói: "Xem ra là tôi nhớ lầm rồi, tôi luôn cảm thấy cậu rất trẻ tuổi, trẻ tuổi tốt thật."
Trương Dương cười nói: "Tôi cũng muốn mới hai mươi bảy tuổi lắm, như vậy có thể làm quan thêm một năm."
Tiêu Nãi Vượng cười ha ha, nói: "Làm quan có gì tốt? Đây là vây thành, ngoài thành thì muốn tiến vào, trong thành thì muốn đi ra."
Trương đại quan nhân nói: "Vẫn có nhiều người muốn tiến vào hơn, người muốn ra thì không có mấy, chẳng lẽ ngài không nghe nói, có người bởi vì để được làm quan thêm mấy năm mà lặng lẽ sửa lại tuổi trong hổ tịch có, để rồi dựa theo tuổi mà tính thì chưa thành niên đã bắt đầu công tác rồi."
Tiêu Nãi Vượng lần này không bật cười, trong hiện thực quả thực tồn tại tình trạng như vậy.
Trương Dương nói: "Bộ trưởng Tiêu, ngài vừa rồi nói tìm tôi có hai việc, việc còn lại là gì?"
Tiêu Nãi Vượng nói: "cậu đối với Cung Hoàn Sơn thì có đánh giá như thế nào?"
Trương đại quan nhân ngây ra một thoáng, sau đó thì bật cười: "Bộ trưởng Tiêu à, ngài bảo tôi đánh giá lãnh đạo trực tiếp của tôi, đây hình như không tốt lắm."
Tiêu Nãi Vượng nói: "Có gì không tốt, ăn ngay nói thật, cứ nói ra cái nhìn thực sự của cậu đi, để cho tôi tham khảo."
Trương Dương nói: "Nếu để tôi đánh giá thì khẳng định tôi sẽ mang theo rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060761/chuong-1191-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.