Chương trước
Chương sau
Khưu Phượng Tiên nói: "Có thể thuyết phục Trương Dương giúp anh thực sự rất khó."

Tra Tấn Bắc nói: "Trương Dương không phải muốn giúp tôi, hắn là muốn giúp Hà Vũ Mông, nếu để mặc cho Hà Vũ Mông tiếp tục làm vậy, người gặp phiền toái không phải tôi mà là cô ta."

Khưu Phượng Tiên mắt đẹp sáng ngời, nói khẽ: "Căn cứ vào tình huống mà tôi có được, Hà Vũ Mông chính là Tần Manh Manh."

Tra Tấn Bắc ho khan một tiếng nói: "Chuyện này đã trở thành bí mật công khai rồi."

Khưu Phượng Tiên nói: "Cô ta lần này sở dĩ dám ngang nhiên ra mặt, là vì có mấy lão già như Phó Chính Thanh giúp, hình như cô ta đã có được thẻ xanh của Mỹ, hơn nữa còn hơn nữa còn có quan hệ không tồi với sứ quán Mỹ ở Trung Quốc, với thân phận trước mắt của cô ta thì người Mỹ sẽ giúp cô ta."

Tra Tấn Bắc cười lạnh nói: "Người Mỹ? Người Mỹ nếu đáng tin thì heo mẹ cũng có thể leo cây!"

Khưu Phượng Tiên nói: "Thật ra giải quyết phiền toái này cũng rất đơn giản, chỉ cần tiết lộ cho thân phận thực sự của cô ta cho Tần gia, căn bản không cần chúng ta ra tay."

Tra Tấn Bắc lắc đầu nói: "Kệ cô ta, đạo cũng có đạo, Hà Trường An là đối thủ đáng tôn trọng, tuy rằng tôi và hắn không phải là bằng hữu, nhưng tôi sẽ không dùng thủ đoạn như vậy để đối đãi với hậu nhân của hắn, Phượng tiên, cô hình như có chút nóng lòng? Vương Triều Kim Cương bên kia có phải đang gặp phiền toái hay không?"

Khưu Phượng Tiên nói: "Anh chắc biết cha con An Đức Uyên vẫn luôn đang âm mưu đối phó với Khưu gia chúng tôi."

Tra Tấn Bắc nheo mắt lại nói: "Đôi cha con này đúng là phiền toái, tôi thật sự không hiểu, loại người như An Đức Uyên vì sao không chịu yên lành làm xã hội đen của hắn mà cứ thích giẫm sang ngành khác.."

Khưu Phượng Tiên nói: "Chính trị của bên chúng tôi khác với bên này, mỗi một người tranh cử muốn đạt được thành công thì nhất định phải có được sự ủng hộ về tài lực hùng hậu, bọn họ cần tiền, mà An Đức Uyênthì muốn tẩy trắng mình như, muốn biến hóa nhanh chóng từ lưu manh thành nhà hoạt động xã hội, cho nên hai bên theo như nhu cầu, tự nhiên kết hợp với nhau An gia trong khoảng thời gian này đang lặng lẽ thu mua cổ phần của Vương Triều Kim Cương chúng tôi, hiện tại lại thêm Hà Vũ Mông, chúng tôi muốn mua lại thì nhất định phải mua về cổ phiếu của mình."

Tra Tấn Bắc thở dài: "Cho dù bọn họ không thể mua được thì các cô cũng sẽ bởi vậy mà tổn thất một món tiền lớn."

Khưu Phượng Tiên nhỏ giọng cường điệu: "Chúng ta!"

Tra Tấn Bắc nói: "Đôi bên cùng có lợi, vĩnh viễn là chủ đề của chính trị!"

Khưu Phượng Tiên nói: "Nếu Hà Vũ Mông kiên trì đối phó với chúng ta, tình thế sẽ rất ác liệt."

Tra Tấn Bắc nói: "Chuyện chưa chắc đã nghiêm trọng như cô nghĩ đâu."

Khưu Phượng Tiên nói: "Tôi đã tra được mấy lão già Phó Chính Thanh đi lại thân mật với cha con An gia, nếu bọn họ liên thủ đánh úp Vương Triều Kim Cương, tình thế tương lai tuyệt đối không lạc quan."

Tra Tấn Bắc hừ lạnh một tiếng: "Đám già đó đơn giản là muốn dựa thế mò vét một mớ thôi, Hà Vũ Mông nếu bị bọn họ bài bố thì chỉ sợ chết sẽ rất thảm."

Khưu Phượng Tiên nói: "Tôi không cho rằng thủ hạ lưu tình là chuyện tốt."

Tra Tấn Bắc nói: "Chuyện này đẻ nói sau đi."

Khưu Phượng Tiên nói: "Tiết lộ cho bí mật cho Tần gia thì ai sẽ biết là chúng ta làm?"

Tra Tấn Bắc nhắm mắt lại: "Cô làm như vậy chỉ có thể dồn cô ta vào thế đối lập với chúng ta hơn thôi, khiến chuyện trở nên phức tạp hơn, cho Trương Dương một số thời gian đi, tôi tin tin tưởng hắn có thể giải quyết chuyện này."

Khưu Phượng Tiên kinh ngạc nhìn Tra Tấn Bắc, cô ta bỗng nhiên cảm thấy nam nhân trước mắt có chút xa lạ, nếu là trước đây, Tra Tấn Bắc tuyệt đối sẽ không biểu hiện ra sự nhượng bộ như vậy, trên kinh thương, trên làm việc, hắn trước giờ đều là kẻ không từ thủ đoạn, mà hiện tại hắn giống như đột nhiên đổi tính, trở nên không còn quyết đoán, trở nên nhân từ mềm tay, chẳng lẽ hắn thật là là bởi vì thưởng thức không thể tin được cũ Hà Trường An mà khoan dung với con gái hắn ư? Khưu Phượng Tiên không tin.

Tra Tấn Bắc tuy rằng nhắm mắt lại nhưng tựa hồ vẫn nhìn thấy vẻ mặt lúc này của Khưu Phượng Tiên, hắn nói khẽ: "Bắc Cảng gần đây xảy ra không ít chuyện, tuy rằng che được những vẫn có một số người bại lộ rồi."

Khưu Phượng Tiên nói: "Anh là nói..."

Tra Tấn Bắc nói: "Phiền toái Chân chính không phải là Hà Vũ Mông mà là người này."

Sau khi Tống Hoài Minh tới Kim Vương phủ mới biết Trương Dương và Sở Yên Nhiên cũng tới, y vốn là muốn nói chuyện riêng với Tiết Thế Luân, không ngờ Tiết Thế Luân chủ động chất biến tính chất của tiệc tối lần này thành một hồi gia yên.

Trương đại quan nhân trước khi tới Kim Vương phủ không ngờ Tiết Thế Luân lại dẫn cả Hắc Quả Phụ Thiệu Minh Phi tới, nên nói là Tiết Vĩ Đồng cũng không biết gì, khi Tiết Vĩ Đồng nhìn thấy Hắc Quả Phụ xuất hiện trước mặt thì sắc mặt lập tức có chút thay đổi.

Tiết Thế Luân lại cười rất thản nhiên, y chủ động giới thiệu với khách nhân: "Mọi người đều biết nhau rồi như, trừ đứa con gái nuôi này của tôi." Y giới thiệu Thiệu Minh Phi với mọi người.

Tiết Vĩ Đồng chua xót nói: "Cha, cha cũng thần bí quá nhỉ, từ lúc nào nhận một đứa con gái nuôi lớn như vậy, ngay cả con là con ruột của cha cũng không biết."

Tiết Thế Luân cười nói: "Cha của Minh Phi là bạn tốt của cha, cũng là bạn trên thương trường của cha, sau khi anh ta qua đời thì do Minh Phi tiếp quản tất cả sinh ý của anh ta, hiện tại không ít sinh ý của cha đều hợp tác với Minh Phi."Y nói với Tống Hoài Minh: "Hoài Minh huynh mang con gái con rể đến, tôi cũng dẫn theo hai đứa con gái, để chúng tiếp xúc với nhau nhiều hơn, cũng tiện liên lạc tình cảm, dẫu sao người của thế hệ chúng ta cũng sắp già rồi, thế giới trong tương lai thuộc về người trẻ tuổi bọn chúng."

Tống Hoài Minh mỉm cười gật đầu.

Tiết Vĩ Đồng nhìn người chị nuôi đột nhiên mọc ra của mình thế nào cũng không vừa mắt, cô ta không nhịn được nói: "Thật ra chúng con đã quen nhau rồi, không cần phải cha phải sáng tạo cơ hội, có thể đến với nhau hay không cũng không cần cha phải tác hợp, nếu không hợp ý thì cha tác hợp cũng vô dụng."

Tiết Thế Luân bật cười: "Con bé này tính tình luôn là như vậy, là con một nên làm cái gì cũng chỉ nghĩ tới bản thân, Vĩ Đồng à, chị gái của con rộng lượng hơn con đó."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Chúng con phải là chị em kết nghĩa, cô ta là con gái nuôi của cha, hai chúng con không quen nhau!"

Thiệu Minh Phi hiện tại thì đã không còn ăn mặc kiểu khiêu gợi, mà mặc một bộ váy màu đen lộ ra vẻ cao quý mà trang trọng, so với Hắc Quả Phụ mà Trương Dương đã gặp thì như biến thành một người khác.

Trương đại quan nhân nhìn Thiệu Minh Phi trước mắt, không khỏi có chút chột dạ, Tiết Thế Luân tối nay mang Thiệu Minh Phi tới, chắc không phải đặc biệt nhằm vào mình chứ? Chẳng lẽ y đã biết mình cắm sừng y? Con gái nuôi ư? Có hổ mới tin.

Nói nói: "người trẻ tuổi quen một số bạn luôn là chuyện tốt, tôi nghe nói Vĩ Đồng vừa tặng Yên Nhiên một chiếc xe máy."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Xe máy thì tính là gì à, Yên Nhiên vừa tặng cháu một chiếc đồng hồ của Breguet." Cô ta giơ cổ tay lên cho Tiết Thế Luân xem, đương nhiên chủ yếu là khoe với Hắc Quả Phụ.

Tiết Thế Luân nói: "Đồng hồ này quý quá, Đồng Đồng, con thực sự dám nhận ư."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Có gì mà không dám? Con ó phải tham ô nhận hối lộ đâu."

Tiết Thế Luân cười nói với Tống Hoài Minh: "Hoài Minh huynh chớ trách, con bé này bị tôi chiều hư rồi, hôm nay thực sự không nên dẫn nso tới."

Tống Hoài Minh cười ha ha, nói: "Người trẻ tuổi nên như vậy, có gì nói đấy, đều là con cháu trong nhà, thoải mái là hay nhất."

Tiết Thế Luân nói: "Tôi mời Hoài Minh huynh ăn cơm, chủ yếu là để liên lạc tình cảm, đương nhiên tôi còn muốn thuận tiện hỏi một số việc."

Tống Hoài Minh gật đầu nói: "Thế Luân huynh cứ nói đừng ngại, chỉ cần tôi biết thì nhất định sẽ nói."

Sở Yên Nhiên nói: "Sớm biết rằng hai người gặp mặt là để bàn việc công thì chúng con không nên tới quấy rầy."

Tiết Thế Luân mỉm cười nói: "Có phải là việc công gì đâu, chỉ bàn chút gia sự thôi mà."

Những lời này của Tiết Thế Luân khiến Trương đại quan nhân trong lòng giật thót, có điều thằng cha này rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, Tiết Thế Luân chắc sẽ không tới mức như vậy, ở trước mặt cha con Tống Hoài Minh vạch trần chuyện xấu của mình, hơn nữa Hắc Quả Phụ đã quen đi theo còn đường gọi cảm, giờ lại chuyển sang con đường e lệ, xem ra không phải là vấn tội, mà kể ra thì mình cũng chẳng có tội gì, tối qua thật sự là sự kiện đặc biệt phát sinh dưới tình huống đặc thù. Trương đại quan nhân bỗng nhiên nghĩ đến, căn cứ vào giới thiệu của Tiết Thế Luân, Hắc Quả Phụ là từ Mỹ tới, nghe nói bên kia đối với quan hệ tình dục rất thoáng, giữa nam nữ lên giường cũng giống như bắt tay, tình nhân cũng có thể mà bằng hữu cũng, gặp mặt một lần cũng có thể hợp ý, nói tóm lại thì thoáng hơn Trung Quốc nhiều,có thể Hắc Quả Phụ căn bản không coi một đêm tình tối hôm qua là gì đâu hỉ?

Trương đại quan nhân nghĩ đến hai chữ tình này thì mặt không biết vì sao lại nóng lên, tối hôm qua rốt cuộc đã làm gì thì hắn không nhớ nổi, mình từ dấu vết trên đệm đoán ra được một chút, tình cổ là thứ rất đọc, hắn vốn nghe nói sau khi bị thứ này gieo vào người, sẽ toàn tâm toàn ý đối với người gieo cỏ, nhưng mình thì sao vậy? Sau khi bị gieo cổ thì mất đi lý trí, đem hỏa lực phát tiết hết lên trên người nữ nhân khác, chẳng lẽ loại cổ mà mình bị gieo không phải là tình cổ mà là đa tình cổ ư?

Trương đại quan nhân đang ngồi đó miên man bất định, Sở Yên Nhiên nhìn thấy hắn thất thần, không nhịn được dùng tay huých hắn một cái, Trương đại quan nhân lúc này mới có phản ứng, Sở Yên Nhiên lườm hắn một cái, đã không nhỡ nổi hắn là lần thứ mấy thất thần trong ngày hôm nay rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.