Chương trước
Chương sau
Tiết Vĩ Đồng nói: "Còn không phải chuyện của cha em ư, ông ta biết em lấy xe Ferrari của cô ta về thì mắng em một trận, nói em nghĩ lung tung về quan hệ của bọn họ, nói Thiệu Minh Phi là bạn bè hợp tác trong làm ăn của ông ta, hai người có có bất kỳ khúc mắc tình cảm nào cả, bảo em đem xe Ferrari trả lại cho cô ta."

Trương Dương nói: "Té ra là em tưởng nhầm."

Tiết Vĩ Đồng Tiết Vĩ Đồng: "Nhìn bộ dạng phong tao của cô ta, nhìn thấy nam nhân là cứ như hổ gặp gà."

Sở Yên Nhiên bật cười khanh khách: "Vĩ Đồng nói đúng là có hình tượng."

Trương đại quan nhân nói: "Các em nói anh là gà ư? Anh cũng dâu có tệ như vậy, Vĩ Đồng, em sao lấy oán trả ơn như vậy hả?"

Tiết Vĩ Đồng thân thiết kéo tay Sở Yên Nhiên nói: "Lần này về là định tổ chức đám cưới với Tam ca của em à?"

Sở Yên Nhiên mặt đỏ bừng: "Đừng có nói linh tinh, hai người vẫn chưa nói cho tôi biết tối hôm qua đua xe rốt cuộc là sao?"

Trương đại quan nhân lúc này mới kể lại tình huống đua xe đêm qua, về phần chuyện hắn thắng Ferrari đồng thời thắng được cả mỹ nhân thì không nhắc tới, Sở Yên Nhiên cũng không nghĩ chuyện này quá sâu, yêu một người thì phải tin người ta, nếu việc gì cũng thái độ thì tình cảm khẳng định sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhưng Sở Yên Nhiên càng tín nhiệm Trương Dương thì Trương đại quan nhân lại càng áy náy, cảm thấy mình thật sự là có lỗi với cô ta, muốn nói thẳng ra nhưng lại sợ Sở Yên Nhiên không chấp nhận được.

Tiết Vĩ Đồng mời hai người bọn họ vào tiệm, cười nói: "Chị dâu, chị thích xe gì thì cứ lấy, em tặng chị." Cô ta bản tính hào phóng, đối đãi v Trương Dương lại giống như anh ruột của mình vậy.

Trương đại quan nhân nói: "Lần trước em tặng một chiếc rồi, cả ngày tặng như vậy, anh sợ em sớm muộn gì cũng sẽ biến thành một kẻ nghèo."

Tiết Vĩ Đồng nói: "Ai cần anh lo?"

Sở Yên Nhiên nói: "Tôi ở kinh thành cũng không quá lâu, cô nếu thực sự muốn tặng tôi thì tặng chiếc Bias đó đi, có điều có qua có lại mới toại lòng nhau, tôi cũng có quà cho cô." Cô ta tặng cho Tiết Vĩ Đồng một chiếc đồng hộ đá quý, giá trị xa xỉ, ít nhất cũng không kém chiếc xe mà Tiết Vĩ Đồng lần trước tặng cho Trương Dương.

Trương đại quan nhân nhìn mà cảm khái không thôi: "Con nhà giàu đúng là khác, ra tay tặng quà đều trên trăm vạn, loại con gái xuất thân cùng khổ như tôi chỉ có nước trợn mắt mà nhìn."

Sở Yên Nhiên cười nói: "Anh ra tay cũng rộng rãi lắm, bình thường tùy tùy tiện tiện viết một bức tranh chữ cũng bán ra được mấy trăm vạn."

Mấy người tán gẫu đang náo nhiệt thì Tiết Thế Luân gọi điện thoại tới, y hỏi Tiết Vĩ Đồng đã trả lại chiếc Ferrari đó chưa, nghe nói Trương Dương và Sở Yên Nhiên đều ở đó, Tiết Thế Luân bảo Tiết Vĩ Đồng dẫn hai người bọn họ cùng tôi Kim Vương phủ, cũng tiết lộ tối nay y mời cha Yên Nhiên ăn cơm.

Sở Yên Nhiên không biết chuyện cha và Tiết Thế Luân cùng nhau ăn cơm, Tiết Vĩ Đồng nói: "Cha em nói hai người nhất định phải tới, vốn ông ta bảo em báo cho hai người."

Trương đại quan nhân thật sự không nghĩ ra giữa Tiết Thế Luân và Tống Hoài Minh có giao tình gì, nếu gắng gượng nói hai người có quan hệ gì không bình thường thì đó chính là mình và Tiết Vĩ Đồng là huynh muội kết bái, nhưng Tiết Thế Luân sẽ không bởi vì chuyện này mà chủ động chèo kéo quan hệ với Tống Hoài Minh chứ?

Tiết Thế Luân lựa chọn Kim Vương phủ để mời khách, với thân phận của y, bên này tất nhiên phải để giành phòng tốt nhất cho y, chuyện ở bên này vẫn luôn do Khưu Phượng Tiên quản lý, nghe nói khách mà Tiết Thế Luân mở tiệc chiêu đãi là bí thư tỉnh ủy Bình Hải Tống Hoài Minh, cô ta lập tức nói chuyện này với Tra Tấn Bắc.

Phản ứng của Tra Tấn Bắc đối với việc này là cũng có chút kinh ngạc, theo hắn biết thì giữa Tiết Thế Luân và Tống Hoài Minh không có giao tình quá sâu, có điều Tra Tấn Bắc vừa suy xét đã thấu đạo lý trong đó: "Bắc Cảng gần đây xảy ra không ít chuyện, ngay cả bí thư thị ủy Hạng Thành cũng đã chết, gần đây truyền ra không ít lời đồn bất lợi đối với Tiết gia, tôi thấy Tiết Thế Luân mở tiệc chiêu đãi Tống Hoài Minh là để câu thông quan hệ lẫn nhau."

Khưu Phượng Tiên nói: "Anh là nói nhân vật phía sau màn của một loạt sự kiện ở Bắc Cảng chính là Tiết Thế Luân?"

Tra Tấn Bắc nói: "Cho dù không phải thì cũng nhất định có chút quan hệ, căn cứ vào tình huống mà tôi biết thì Hạng Thành là tự sát, hơn nữa hắn bị tình nghi dính líu đến buôn lậu và tham ô, trong nhiệm kỳ của hắn rất tắc trách, phạm tội buôn lậu ở Bắc Cảng chỉ tăng không dám có liên quan rất lớn tới bí thư thị ủy là hắn." Tra Tấn Bắc nói tới đây thì nhíu mày: "Nhưng hắn cũng không cần thiết phải giải thích với Tống Hoài Minh, trong hồ lô của Tiết Thế Luân rốt cuộc bán thuốc gì?"

Khưu Phượng Tiên cười nói: "Hắn nghĩ gì thì không liên quan tới anh, hiện tại phiền toái của bản thân chúng ta cũng không nhỏ rồi, đứa con gái đó của Hà Trường An hiện tại đang lợi dụng lão bằng hữu trước đây của hắn mà liên tục xuất kích, công bố muốn thu mua Tinh Toản."

Tra Tấn Bắc lạnh lùng cười nói: "Thu mua Tinh Toản ư? Cổ phần ở bên ngoài của Tinh Toản chỉ có một bộ phận nhỏ, cho dù bị cô ta mua hết thì có thể làm được gì?"

Khưu Phượng Tiên nói: "Chuyện Hà Trường An bị bắt cóc bị bắt cóc rõ ràng có người đang bố cục, đổ trách nhiệm lên người anh một cách có ý thức."

Tra Tấn Bắc nói: "Tôi còn tưởng rằng sau khi Hà Trường An trốn ra thì sẽ thoát khỏi kiếp nạn, không ngờ hắn đi xa như vậy rồi mà cuối cùng vẫn không thoát khỏi số chết, hắn và tôi đấu với nhau lâu như vậy, sau khi chết còn đổ trách nhiệm lên đầu tôi, con gái hắn không ngờ coi tôi trở thành kẻ thù giết cha!" Vẻ mặt của Tra Tấn Bắc tràn ngập vẻ bất đắc dĩ.

Khưu Phượng Tiên nói: "Hà Vũ Mông cũng không khó đối phó, hiện tại mấy lão già giúp đỡ cho cô ta cũng không tính là bằng hữu thực sự của Hà Trường An, bọn họ gần đây ra một chủ ý xấu cho cô ta, thu mua cổ phiếu của Vương Triều Kim Cương chúng tôi, cho rằng Vương Triều Kim Cương và Tinh Toản là đồng khí liên chi, chỉ cần lấy được Vương Triều Kim Cương thì Tinh Toản tất nhiên một cây chẳng chống vững nhà." Khưu Phượng Tiên vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Tra Tấn Bắc.

Tra Tấn Bắc không hề coi chuyện của Hà Vũ Mông trở thành chuyện lớn, trên thực tế nếu hắn muốn đối phó với Hà Vũ Mông thì có thể dễ dàng tìm ra rất nhiều loại phương pháp, nhưng Tra Tấn Bắc ít nhất trước mắt vẫn không muốn đối phó với cô ta, Tra Tấn Bắc nói: "Cô ta muốn làm gì thì làm, tôi và Hà Trường An tuy rằng đối đầu nhiều năm, nhưng con người của hắn tôi vẫn rất bội phục, coi như tôi nể mặt của lão Hà, việc này tôi tạm thừi sẽ nhịn.

Khưu Phượng Tiên nói: "Hà Trường An tuy rằng đã chết, nhưng hắn để lại tài sản rất lớn, Hà Vũ Mông tuy rằng không có kinh nghiệm tòng thương, nhưng có nhiều tiền như vậy ở trong tay thì có thể làm thành rất nhiều chuyện. Nếu cô ta kiên trì đối nghịch với chúng ta, về sau sẽ tạo thành rất nhiều phiền toái không cần thiết."

Tra Tấn Bắc nói: "Tôi đã nói qua chuyện này với Trương Dương rồi, hắn đáp ứng giải thích giúp tôi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.