Cung Hoàn Sơn không đi ăn cơm, Bồ Đại Cường thì muốn đi tiếp đón Trương Dương và Khưu Nguyệt Minh một chút, một người là thường ủy thị ủy mới trúng cử, một người là cục trưởng dân chính, những lời xã giao vẫn phải nói, quan hệ đều là thông qua tiếp xúc từng tí từng tí một mà thành lập lên, Bồ Đại Cường luôn luôn cho rằng mình trong quan hệ giữa người với người rất có cách, cho cho rằng mình hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vị chủ nhiệm ban trú kinh Bắc Cảng, nhưng trước mặt sự thật, thằng cha này lại liên tiếp vấp phải trắc trở, Cung Hoàn Sơn không đi ăn cơm, người khác tất nhiên cũng sẽ không đi, đạo lý dễ hiểu này Bồ Đại Cường tuy rằng nghĩ ra được một chút, có điều hắn vẫn không thể hiểu thấu đáo, cho nên lại liên tiếp húc phải đinh.
Khưu Nguyệt Minh nói còn uyển chuyển, Trương Dương thì căn bản không có hứng thú gì, buông bọc hành lý, đi tắm rửa, Bồ Đại Cường bên này vẻ mặt như gió xuân tới mời hắn ăn cơm, Trương đại quan nhân rất thẳng thắn nói: "Chủ nhiệm Bồ, cám ơn hảo ý của anh, trước đây chúng ta cũng không có liên hệ gì, lòng nhiệt tình của ngài tôi xin tâm lĩnh, có điều ngài có cảm thấy hôm nay có chút nhiệt tình quá hay không?"
Bồ Đại Cường bị hắn nói cho mặt nóng lên, ho khan một tiếng: "Bí thư Trương, ngài sao lại nói vậy."
Trương Dương cười nói: "Tôi có thể nhìn ra, anh nóng lòng muốn biểu đạt sự nhiệt tình trong lòng. Nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060687/chuong-1171-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.