Sau khi trao đổi một ố cái nhìn về tình huống trước mắt với Chu Hưng Dân, Tống Hoài Minh gác điện thoại.
Ánh mắt lại ừng ở tấm ảnh trên bàn. Vẻ mặt của y từ bi thương bắt đầu trở nên kiên định, y là người không bao giờ chịu thua, y cũng tin chắc thắng lợi vĩnh viễn thuộc về phía chính nghĩa.
Tiếng chuông Điện thoại lại một lần nữa làm ngắt quãng suy nghĩ của y, Tống Hoài Minh cầm điện thoại, đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng bất an của Sở Yên Nhiên: "Cha, có tin tức của Trương Dương hay không, con nghe nói Bắc Cảng xảy ra sóng thần, nhưng con không sao liên hệ được với anh ta."
Tống Hoài Minh nghe ra sự bất an và âu lo của con gái, tình cảm của nó đối với Trương Dương rất sâu, y trấn an con gái: "Hắn không sao, đang ở Tân Hải lo chỉ huy cứu tế, cha tôi nói chuyện điện thoại với hắn." Có một số lời vẫn phải nói dối, chỉ có như vậy mới có thể khiến con gái an tâm.
Sở Yên Nhiên tràn ngập oán trách nói: "Thằng cha này, xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không biết báo tiếng bình an với con."
Tống Hoài Minh nói: "Yên Nhiên, con yên tâm đi, hắn không sao."
Sở Yên Nhiên nói: "Cha, cuối tuần con về nước tới Tĩnh An thăm bà ngoại."
Tống Hoài Minh biết con gái không chỉ nhớ bà ngoại, y ừ một tiếng rồi nói: "Gần đây chuyện thật sự quá nhiều, chỉ sợ sau khi con về cha không có thời gian ở bên con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060678/chuong-1168-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.