Triệu Quốc Cường nói: "Bí thư Trương, anh còn trẻ mà sao trí nhớ kém thế? Hai ngày trước anh rất chú ý tới chuyện của Trần Cương, sao lúc này lại thay đổi?"
Trương Dương nói: "Hai ngày trước đó là tôi cho rằng hắn không sao, nhưng hiện tại mới phát hiện, hắn có sao, hơn nữa phiền toái của hắn rất lớn, tôi đương nhiên phải phân rõ giới hạn với phần tử hủ bại này rồi."
Triệu Quốc Cường nói: "Tôi nghĩ đi nghĩ lại những lời buổi tối ngày đó anh nói với tôi, chuyện của Bắc Cảng thực sự rất phức tạp, có lẽ đúng như nhưng lời mà anh nói, tồn tại tập đoàn lợi ích bất đồng, giữa những người này đồng thời vào lúc gặm nhấp tài sản quốc gia thì cũng cắn xé lẫn nhau. Cái chết của Hồng Trường Thanh chỉ là một dây dẫn, có một số người muốn thông qua cái chết của cô ta để lôi Trần Cương ra."
Trương Dương nói: "Có một số người mà anh nói là chỉ..."
Triệu Quốc Cường nói: "Anh đừng hoài nghi thành ý của tôi, tôi cũng không có hứng thú quanh co với anh. Chúng ta tuy rằng không phải bằng hữu, nhưng tôi tin con người của anh, có chuyện anh không biết đấy thôi, ngày Hồng Trường Thanh tử vong, Tảm Thế Kiệt và cô ta từng có tiếp xúc, tôi có chứng cớ cho thấy, lúc ấy Tảm Thế Kiệt từng có ý đồ bức bách Hồng Trường Thanh đi tố cáo Trần Cương."
Trương đại quan nhân rõ ràng ngây người, hắn không biết chuyện này, quan hệ giữa Tảm Thế Kiệt và Hồng Trường Thanh hắn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060622/chuong-1152-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.