Hiện trường là một mảng yên tĩnh, tất cả thường ủy đều bị những lời này của Cung Kì Vĩ chấn trụ, những lời này của Cung Kì Vĩ có thể nói là tuyên truyền giác ngộ, hắn đã nói ra tiếng lòng của người, nhưng tính chỉ của Cung Kì Vĩ lại khá rõ ràng, hắn rõ ràng đang nói chính trị của Bắc Cảng trong mấy năm trước đây là không thành công, chẳng khác nào đang ngang nhiên phủ định thành tích chấp chính của Hạng Thành.
Hạng Thành sắc mặt xanh mét nhìn Cung Kì Vĩ, lửa giận trong ánh mắt đã không thể che giấu.
Cung Kì Vĩ không chút sợ hãi nhìn thẳng vào y, trước khi hắn đến Bắc Cảng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ rồi, nguyên tắc làm quan của hắn chưa bao giờ là để lấy lòng người khác, làm quan một nhiệm tạo phúc một phương, làm quan thì phải không có lỗi với lương tâm, không phải để lấy lòng lãnh đạo và thượng cấp, Cung Kì Vĩ trong đầu nghĩ tới một câu, đó chính là thà gãy chứ không cong, hắn nếu đã tới thì Bắc Cảng sẽ thay đổi, Bắc Cảng phải thay đổi!
Mỗi người đều cảm thấy không khí giương cung bạt kiếm ở hiện trường, Cung Hoàn Sơn lần đầu tiên cảm thấy mình trên khí thế và đảm phách thì không thể bằng được Cung Kì Vĩ, chuyện đồng dạng vĩnh viễn không thể phát sinh trên người hắn. trong khái niệm của Cung Hoàn Sơn, ngang nhiên đối lập với lãnh đạo thượng cấp là chuyện tưởng tượng, cũng là hành vi cực kỳ ngu xuẩn, nhưng Cung Kì Vĩ lại có gan khiêu chiến, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060621/chuong-1152-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.