Trương Dương cười nói: "Kiều lão, tôi cũng vừa mới bắt đầu công tác ở Tân Hải, tình cảm cá nhân của tôi quả thực xuất hiện một số vấn đề, nhưng tôi tin chuyện tình cảm sẽ không ảnh hưởng đến công tác của tôi."
Kiều lão gật đầu: "Bất kỳ lúc nào nếu thay đổi ý định thì cứ tìm tôi!"
" Cám ơn Kiều lão!"
Kiều lão lại nghĩ tới một chuyện, nói khẽ: "Có một số người đừng đi lại thân cận quá, cho dù là có tâm lý lợi dụng, nhưng bảo hổ lột da luôn là một chuyện rất mạo hiểm, rất nhiều lúc người chịu thương tổn thường thường là mình."
Trương Dương hơi ngẩn ra, trong lòng thầm cân nhắc, Kiều lão rốt cuộc là đang ám chỉ ai? Cha nuôi Văn Quốc Quyền hay là Tiết Thế Luân?
Loại chuyện này Kiều lão sẽ không trực tiếp điểm rõ, ông ta chỉ chỉ vào khối phỉ thúy rồi nói: "Đề nghị vừa rồi của anh không tồi, khối phỉ thúy này tôi sẽ đưa cho Mộng Viện, anh giúp tôi tìm một công tượng tốt, dùng khối phỉ thúy này làm vài món vật phẩm trang sức, làm đồ cưới cho cháu gái ngoan của tôi." Lời này chẳng khác nào đã hoàn toàn chỉ rõ.
Trương đại quan nhân gật đầu, vòng một vòng tảng đá này lại lại trở tay mình, Kiều lão đối với mình thực sự là rất coi trọng.
Trương Dương giao khối phỉ thúy này cho Tra Tấn Bắc, tuy rằng hắn không thích nhân phẩm của Tra Tấn Bắc, nhưng vẫn rất tán thành bản lĩnh trên nghệ thuật của Tra Tấn Bắc, huống chi Tinh Toản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060534/chuong-1127-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.