Trương đại quan nhân khịt khịt mũi rồi hắt xì một cái rõ to, thằng ôn này chính là rắp tâm cố ý, Chu Hồng Quan bị nước bọt phun đầy mặt, thật sự là thảm hại không chịu nổi. Chu Hồng Quan đang muốn phát tác thì Tiêu Mân Hồng vội vàng đi tới: "Bí thư Trương, anh đừng làm khó Chu tiên sinh!" Chỉ từ những lời này của Tiêu Mân Hồng có thể nghe ra cô ta vô cùng tín nhiệm Chu Hồng Quan.
Trương Dương gật đầu, buông tay Chu Hồng Quan ra.
Chu Hồng Quan oán hận nhìn Trương Dương một cái rồi mới rời đi.
Trương Dương vẫy vẫy tay với Chu Sơn Hổ ở ngoài cửa, thấp giọng phân phó: "Theo dõi hắn cho tôi, đừng cho tên lang băm này đi."
Chu Sơn Hổ nói: "Hắn nếu chạy thì tôi phải làm gì?"
Trương đại quan nhân ho khan một tiếng rồi nói: "Hắn nếu muốn chạy thì cứ đánh hắn cho tôi! Đánh thâm vào!"
Tình huống của Tiêu Quốc Thành lúc này trở nên càng nghiêm trọng hơn, Tiêu Mân Hồng sợ đến nỗi hoa dung thất sắc, cầm tay hắn, rưng rưng nói: "Chú, Chu tiên sinh tới ngay đây, chú cố chịu một chút."
Trương Dương tới bên giường nhìn thấy bộ dạng này của Tiêu Quốc Thành, lông mày không khỏi nhíu lại, lúc này cơ thịt trên người Tiêu Quốc Thành căng cứng, bởi vì vậy mà gân xanh nổi cả lên, lộ ra vẻ cực kỳ kinh người,
Trương Dương nhìn vào thân thể lõa lồ của y, hắn nói khẽ: "Cô tránh ra!"
Tiêu Mân Hồng ngẩn ra, lập tức ý thức được những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060224/chuong-1027-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.