Ô tô đỗ trước trụ sở thương mậu Minh Đức, Trương Dương nói với Trình Diễm Đông: "Anh không cần lên, anh dù sao cũng là cảnh sát, thân phận đặc thù, tôi đi lên một mình là được rồi."
Trình Diễm Đông nói: "Bí thư Trương, nhưng chân của anh bị thương..."
Trương Dương cười nói: "Tôi cũng không phải là đi đánh nhau, tôi chỉ là đi xem Viên Hiệu Nông này là thần thánh phương nào, giữa ban ngày ban mặt, hắn có mười lá gan cũng không dám đánh bí thư huyện ủy như tôi."
Trình Diễm Đông thở dài nói: "Bí thư Trương, anh cẩn thận một chút, có gì thì hãy gọi ngay cho tôi."
Trương Dương nói: "Không cần anh chờ tôi, đúng rồi, đưa ảnh của Nghiêm Kim Vượng cho tôi!"
Trình Diễm Đông đưa bức ảnh đó cho Trương Dương.
Trương đại quan nhân cầm, chống gậy khập khiễng đi vào cửa lớn của thương mậu Minh Đức.
Ở quầy lễ tân của thương mậu Minh Đức không ngờ là một cô gái rất gợi cảm, nhìn thấy vẻ ngoài anh tuấn của Trương đại quan nhân, không khỏi mắt sáng rực, nhưng nhìn thấy bộ dạng hắn chống gậy khập khiễng đi vào thì quang mang trong mắt lập tức ảm đạm, trong lòng thầm tiếc hận, nam tử anh tuấn như vậy sao lại là một thằng què, đúng là tạo hóa trêu người.
Trương đại quan nhân tới trước mặt cô ta cười nói: "Viên Hiệu Nông có ở đây không?"
Nghe thấy Trương Dương gọi thẳng tên của lão tổng, nữ lang nữ lang lộ ra vẻ kinh ngạc: "Anh là ai?"
Trương Dương nói: "Tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060142/chuong-1001-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.