Quách Chí Cường vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Tôi chọc giận gì anh à? Đúng là mặt lạnh dí vào mông nóng!"
Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương vừa mới ngã, trật chân!" Cô ta giải thích thay Trương Dương.
Quách Chí Cường vui sướng khi người gặp họa, cười nói: "Đáng đời!"
Trương đại quan nhân tức giận nói: "Có tin tôi tẩn anh không?"
Quách Chí Cường cười nói: "Khi anh chân bình thường tôi còn chả sợ, huống chi là hiện tại?" Ở bên cạnh Từ Mĩ Ny hắn luôn luôn để khí thập túc.
Trương Dương cười cười lắc đầu, hắn và Từ Mĩ Ny chào hỏi nhau, sau đó chống gậy gỗ đi tới trước mặt Quách Chí Giang, vươn tay ra, Quách Chí Giang và Trương Dương bắt tay: "Tối hôm qua sao không tới?"
Trương Dương nói: "Tiếp lãnh đạo, về sau thấy muộn quá nên không tiện quấy rầy mọi người."
Thì Duy nói: "Trong mắt bí thư Trương cũng chỉ có lãnh đạo."
Trương Dương cười nói: "Đành chịu thôi, tôi sống chính là nhìn sắc mặt lãnh đạo để ăn cơm, không hầu hạ lãnh đạo tốt thì ai phát lương cho tôi!"
Quách Chí Cường nói: "Quan mê, anh đúng là kiểu cái gì chó không thể không..."
Một đám người đều bật cười.
Lúc này nhìn thấy Tiêu Mân Hồng cũng bước nhanh đi tới, tới trước mặt Trương Dương thì nói: "Bí thư Trương, Trình cục gọi điện thoại cho anh."
Bởi vì di động của Trương Dương bị ngấm nước, tới giờ Trình Diễm Đông vẫn trực tiếp liên hệ với Tiêu Mân Hồng, Trương Dương gật đầu, cầm lấy điện thoại của Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060141/chuong-1001-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.