Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, ngài quá khoang dung với hắn rồi, tôi lo trên làm dưới theo, về sau các cán bộ khác cũng sẽ học theo hắn, như vậy đối với việc khai triển công tác về sau của chúng ta rất bất lợi."
Hạng Thành nói: "Khu Bảo lưu thuế nhập khẩu đã được xác định đặt ở Tân Hải, ý nghĩa vô cùng trọng đại, bởi vậy sẽ mang đến lợi ích trường kỳ không thể đo lường, Tân Hải chắc chắn sẽ trở thành một mắt xích phát triển nhanh nhất của Bắc Cảng, đồng dạng, Tân Hải phát triển cũng sẽ kéo Bắc Cảng phát triển."
Cung Hoàn Sơn nói: "Khu Bảo lưu thuế nhập khẩu có thể sẽ đặt cơ sở cho Tân Hải bỏ huyện lập thành phố, Tân Hải liệu có trở thành Lam Sơn kế tiếp hay không?"
Hạng Thành không nói gì, trong lòng cũng đã minh bạch, Tân Hải bỏ huyện lập thành phố đã trở thành kết cục đã định, Trương Dương sau khi tới Tân Hải, đang từng bước một tiến tới mục tiêu mà hắn đã định, mình không khống chế được hắn, cho hắn không gian tự do lớn hơn cũng là lựa chọn bất đắc dĩ.
Giáo thụ Trình Nhuận Sinh cũng nghe nói chuyện phát hiện mộ Hán ở Tân Hải, ông ta đặc biệt từ kinh thành gọi điện thoại tới, qua vài ngày nữa sẽ đến Tân Hải quan sát thực địa.
Trương Dương ở phương diện bảo hộ văn vật luôn rất rất trọng thị, đặc biệt gọi cục trưởng cục văn vật huyện Triệu Tử Văn tới văn phòng của mình để tìm hiểu tình huống.
Triệu Tử Văn báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060085/chuong-983-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.