Đánh giá của Hạng Thành đối với biểu hiện này của Tưởng Hồng Cương là trầm ổn, y tuyệt không tin Tưởng Hồng Cương sẽ chủ động từ bỏ, y cho rằng Tưởng Hồng Cương vẫn đang lặng lẽ nỗ lực, mình một ngày chưa về hưu, Cung Hoàn Sơn một ngày chưa chính thức tiếp nhiệm, trong lòng Tưởng Hồng Cương vẫn tồn tại hy vọng.
Công bình mà nói, Cung Hoàn Sơn trong rất nhiều chuyện xử lý không chu đáo bằng Tưởng Hồng Cương, nhưng Hạng Thành cần một người có thể tiếp tục tư tưởng chính trị của mình, người y cần tuyệt đối không phải là một người sau khi vừa lên đài thì gạt bỏ người của mình, một người nối nghiệp thích hợp có thể khiến quyền lực trong tay mình kéo dài thêm nhiều năm, mà bên trong chính đàn, người có ý tưởng như Hạng Thành không phải là ít.
Hạng Thành nói: "Hồng Cương, tôi không sao, đi làm việc của anh đi."
Tưởng Hồng Cương mỉm cười nói: "Bí thư Hạng, căn tin đã chuẩn bị, tôi vừa hay cũng chưa ăn, hay là chúng ta cùng nhau đi ăn chút gì đó? Ngài nếu thấy không tiện thì tôi sẽ bảo người lát nữa mang tới cho ngài."
Hạng Thành nghe hắn nói như vậy thì đương nhiên không tiện từ chối, y cười nói: "Tôi cũng không phải là không đi nổi, nào, đi ăn cơm."
Đầu bếp của căn tin cơ quan biết rất rõ khẩu vị của vị bí thư thị ủy Hạng Thành này, bí thư Hạng khi đau dạ dày thì luôn ăn mỳ.
Tưởng Hồng Cương cũng ăn mỳ với Hạng Thành, Hạng Thành lúc ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060084/chuong-983-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.