Tiếng nổ mạnh vang lên đỉnh đầu, Trương Dương chậm rãi mở mắt, trong bóng tối thấy được lệ quang trên mặt cười của Lệ Phù, hắn mỉm cười nói: "Sao lại khóc? Lúc trước em hình như không phải cái dạng này?"
Lệ Phù nói: "Em bỗng nhiên phát hiện trước mặt anh em vĩnh viễn đều là một thiếu nữ, là đối tượng để anh bảo vệ."
Trương Dương cười nói: "Có phải là không phục?"
Lệ Phù gật đầu: "Không phục, thế nhưng tôi biết đời này không cách nào thoát khỏi anh."
Vụ nổ làm cho cả núi hoảng động, đỉnh đầu không ngừng có bụi rơi xuống, Trương Dương ngẩng đầu nhìn một chút, thấp giọng nói: "Cái đám quân nhân Bắc Triều Tiên lẽ nào thật sự muốn cho nổ cả ngọn núi?"
Lệ Phù nói: "Bọn họ là tiêu hủy chứng cứ."
Ba phút sau, tất cả một lần nữa yên tĩnh, Trương Dương chậm rãi thu hồi nội lực, bôi kim sang dược lên lòng bàn tay Lệ Phù, băng bó cô ấy. Lệ Phù cảm giác được nhiệt độ cơ thể của mình đã khôi phục bình thường, thân thể cũng có chút khí lực hơn vừa rồi, nhẹ giọng nói: "Em cảm thấy khá hơn rồi."
Trương Dương mỉm cười nói: "Trong huyết mạch của hai người chúng ta hiện tại đang chảy máu của nhau, trong em có anh, trong anh có em." Nương ngọn đèn, hắn kiểm tra da Lệ Phù một chút, phát hiện những vết ban đỏ bắt đầu nhạt dần.
Lệ Phù nói: "Anh có cảm giác khó chịu hay không?"
Trương Dương lắc đầu, nằm ở trên giường hàn ngọc, Lệ Phù yên lặng nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059845/chuong-890-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.