Lưu Diễm Hồng nói: "Chuyện năm đó của Đỗ Thiên Dã tôi vẫn còn nhớ như in, hắn bị cuốn vào cuộc ẩu đả đó của thôn Chu tiểu kiều, lúc ấy Trần Sùng Sơn vì cứu hắn còn bắn chết một người."
Trương Dương nói: "Đúng rồi, tôi lúc ấy thấy rất lạ, vì sao nhật báo Đông Nam lại nhiệt tâm đối với chuyện này như vậy, còn đặc biệt phái phóng viên nằm vùng ở thôn Chu tiểu kiều, kíchđộng thôn dân gây sự, hiện tại xem ra chuyện này căn bản không phải là ngẫu nhiên, Lý Đồng Dục không phải vì đưa tin, mà là để báo thù."
Lưu Diễm Hồng nói: "Lý Đồng Dục và Đỗ Thiên Dã có thù hận gì?"
Trương Dương nói: "Đỗ Thiên Dã và hắn trước đây không quen nhau, sao có thể có thù được. Theo tôi thấy chuyện này rất có thể là có liên quan tới đời trước, chắc là phải tra thử xuất thân của Lý Đồng Dục, hắn từng chính miệng nói cho tôi biết cha hắn trước đây tình là bí thư địa ủy Quy Liêu, năm đó tư lệnh Sở từng cứu mạng của hắn, sau đó cha hắn trong cải cách văn hóa bị bức đến chết, sau khi chết vẫn là tư lệnh Sở bảo vệ cho một nhà bọn họ."
Lưu Diễm Hồng nói: "Tra chuyện này cũng không khó, theo như lời cậu nói thì cha của Lý Đồng Dục, tư lệnh Sở, Đỗ Sơn Khôi và Trần Sùng Sơn, những người này đều quen biết nhau."
Trương Dương gật đầu, hắn bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, cừu hận của Lý Đồng Dục đối với Đỗ Thiên Dã chắc là bắt nguồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059372/chuong-732-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.