Ước chừng cô ta phải cao tới một mét bảy lắm, hơn nữa dưới chân còn đi một đôi giày cao bảy phân, Cơ Nhược Nhạn mặc dù là đứng trong đám đàn ông cũng như hạc giữa bầy gà, cô ta mặc áo da màu đen, váy màu đen, trên cổ thắt khăn lụa màu hồng vừa hay làm tôn lên vẻ nhu mì của nữ tính. Ngũ quan của cô ta vô cùng Âu hoá, mỉm cười thong dong mà trấn định, bắt tay từng người khách quý ở trước mặt.
Khi Trương Dương và Cơ Nhược Nhạn bắt tay, cô ta đặc biệt lướt qua tấm thẻ cài trên ngực Trương Dương một cái, mỉm cười nói: "Chủ nhiệm Trương! Cửu ngưỡng đại danh!"
Trương Dương thế là dừng lại: "Tiếng tốt hay là tiếng xấu!"
Cơ Nhược Nhạn bật cười ha ha, trên người cô ta mang thao vẻ nữ tính bình thường, rất ít nhìn thấy quan khí. Nhưng do chiều cao cho nên khi nhìn người khác luôn có một loại khí thế bức người, Cơ Nhược Nhạn nói: "Nửa tốt nửa xấu, có điều tôi vẫn tin vào phán đoán của bản thân!"
Trương Dương gật đầu nói: "Có cơ hội sẽ trao đổi nhiều hơn!" Hắn xoay người đi vào.
Đám người của Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Bình Hải ngồi cạnh nhau, sau khi ngồi xuống, Tạ Vân Phi phát hiện Thường Hải Tâm không tới, hỏi Trương Dương: "Tiểu thường không tới à!"
Trương Dương nói: "Cô ta bị bệnh, ở lại khách sạn nghỉ ngơi."
Tạ Vân Phi ồ một tiếng, lại nói: "Cha của cô ta là Thường Tụng, bí thư thị ủy Lam Sơn, tôi và bí thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059128/chuong-660-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.