Chương trước
Chương sau
Khi cha con Cố Doãn Tri đang tưởng nhớ Cố Giai Đồng, Trương Dương đang trốn trong rừng cây cách đó không xa, hắn vòng một vòng, cuối cùng quay lại nơi này, đúng như một câu châm ngôn, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, phía Mỹ sẽ không ngờ mình lại có gan quay về đây. Nơi này quả nhiên không có cảnh sát mai phục, đội cứu viện cũng đã rút đi, Trương Dương tới đây là mang mục đích giống như cha con Cố Doãn Tri, khi nhìn thấy cha con Cố Doãn Tri đốt giấy bạc, nhẹ giọng gọi Cố Giai Đồng trở về, Trương Dương cũng rơi lệ, hắn quy kết cái chết của Cố Giai Đồng lên người mình, nếu không là vì mình, cô ta cũng sẽ không gặp phải tai bay vạ gió như thế này.

Cố Doãn Tri ở bờ sông một giờ rồi mới rời đi, Trương Dương chờ bọn họ đi rồi mới lái xe jeep, bám theo sau họ từ đằng xa, Trương Dương muốn tìm cơ hội gặp mặt Cố Doãn Tri, hắn muốn giải thích với Cố Doãn Tri.

Thư Anh Hằng vốn định mời Cố Doãn Tri cùng y trở về New York, nhưng Cố Doãn Tri đã uyển chuyển từ chối hảo của y, Cố Doãn Tri định ở lại thành phố Niagara vài ngay, lo xong việc hậu sự cho con gái rồi sau đó rời khỏi nước Mỹ.

Tối hôm đó cha con Cố Doãn Tri ở lại trong thành phố thác nước Niagara, sự ra đi của Cố Giai Đồng khiến hai người đều không muốn ăn cơm, Cố Doãn Tri trực tiếp quay trở về khách sạn, Cố Minh Kiện thì không trực tiếp về khách sạn mà ra phố định mua đồ KFC về ăn.

Trương Dương ngồi ở trong xe jeep nhìn Cố Minh Kiện từ trong quán KFC đi ra, khi hắn đang chuẩn bị đi tới nói chuyện thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng ô tô gầm rú, chiếc xe thể thao Mitshbishi từ góc đường lao về phía Cố Minh Kiện.

Cố Minh Kiện hiển nhiên bị tình cảnh trước mắt dọa cho ngây người, thức ăn nhanh trong tay gã rơi xuống đất, hai chân cũng vì sợ hãi mà không thể nhúc nhích được, mắt thấy chiếc xe đó trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt gã, Cố Minh Kiện hét lên kinh hãi.

Đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợ tóc, một chiếc xe jeep Acura màu đen vọt tới đây, đụng mạnh vào bên hông chiếc xe thể thao Mitsubishi, lực trùng kích cường đại hất chiếc xe thể thao Mitsubishi bay lên không trung, ở trên không trung lăn liên tục mấy vòng mới rơi xuống đất, va vào tủ kính ở góc đường. Thủy tinh vỡ vụn, chính là Trương Dương vào lúc ngàn cân treo sợi tóc cứu lại được tính mạng của Cố Minh Kiện. Thân xe Acura rất chắc, có thể là chiếc xe này được đặc chế, Trương Dương vòng xe lại, lái tới bên cạnh Cố Minh Kiện, mở cửa xe lớn tiếng nói: "Minh Kiện, lên xe đi!"

Cố Minh Kiện kinh hồn chưa ngẩng đầu nhìn lại, hắn vạn lần không ngờ rằng Trương Dương lại xuất hiệnở chỗ này, và cứu gã về từ trong tay tử thần.

Cố Minh Kiện lảo đảo lên xe jeep, Trương Dương điều khiển xe jeep nhanh chóng rời khỏi hiện trường, ô tô lái đi chưa được xa thì nghe thấy tiếng nổ mạnh ở phía sau, trong ánh lửa và sóng khí, chiếc xe thể thao Mitsubishi đó bị nổ thành từng mảnh nhỏ.

Trương Dương lái xe jeep tới bãi đỗ xe gần chợ, hắn mở cửa xe bước xuống, Cố Minh Kiện hiển nhiên vẫn chưa từ trong kinh hãi vừa rồi khôi phục lại, trên đường lộ ra vẻ không tự nhiên, Trương Dương kéo hắn vào bên trong chợ, nơi càng nhiều người thì càng tiện để mình che dấu bản thân.

Cố Minh Kiện run giọng nói: "Có.... Có muốn giết tôi!"

Trương Dương cũng ý thức được điểm này, hắn thật sự không nghĩ ra Cố Minh Kiện đã đắc tội với ai? Có người muốn xuống tay với Cố Minh Kiện, hắn vốn cho rằng bàn tay đen trốn ở phía sau là vì trả thù mình mà hại chết Cố Giai Đồng, nhưng hắn vì sao muốn giết cả Cố Minh Kiện? Chiếc xe thể thao Mitsubishi vừa mới xuất hiện đó tuyệt đối không phải là bất ngờ. Trương Dương nói: "Bình tĩnh một chút, tự nhiên một chút, nơi này là nước Mỹ, nếu cậu có biểu hiện dị thường, rất nhanh sẽ có có quan viên của cục di dân tìm tới."

Cố Minh Kiện lúc này mới thoáng bình tĩnh một chút, gã nói khẽ: "Tôi có hộ chiếu!"

Trương Dương nói: "Tôi thì không! Bí thư Cố đâu?"

Cố Minh Kiện nói: "Ông ấy ở khách sạn, chuyện của chị gái khiến ông ấy rất thương tâm, ông ấy muốn được ở một mình, phía lãnh sự quán có người phụ trách bảo hộ an toàn cho ông ấy."

Trương Dương gật đầu, hắn đẩy một chiếc xe đẩy tay, thuận tay lấy một ít thực phẩm ném vào trong xe.

Cố Minh Kiện nói: "Anh đến lúc nào vậy?"

Trương Dương nói: "Đây là một âm mưu, cậu hiện tại lái xe về đi, tôi sẽ ở trong chợ đợi cậu, cậu chở bí thư Cố tới đây, tôi có lời muốn nói với ông ấy."

Cố Minh Kiện gật đầu, khi gã đi, Trương Dương lại nói: "Cẩn thận một chút!"

Hai mươi phút sau Cố Doãn Tri liền tới chợ, xe đẩy của Trương Dương đã đặt không ít đồ, hắn đẩy xe tới trước mặt Cố Doãn Tri, Cố Doãn Tri đã nghe nói con trai vừa rồi suýt nữa bị xe đâm chết, vẻ mặt của ông ta vô cùng ngưng trọng.

]Trương Dương thấp giọng gọi một tiếng: "Bác Cố!"

Cố Doãn Tri gật đầu, Trương Dương đưa xe đẩy cho Cố Minh Kiện đi tính tiền, mình và Cố Doãn Tri thì tới cửa hàng ăn nhanh trong chợ tùy tiện gọi ba phần thức ăn nhanh.

Hai người ngồi xuống một góc vắng, Trương Dương nói khẽ: "Cháu luôn đi theo hai người, vừa rồi khi hai người ở bờ sông, cháu đứng trong rừng cây ở bên cạnh, bởi vì sợ bị người khác phát hiện cho nên cháu không dám ra nói chuyện."

Ánh mắt thâm thúy của Cố Doãn Tri nhìn thẳng vào mắt Trương Dương, giống như là nhìn thấu cả nội tâm của hắn, Trương Dương nói khẽ: "Bác Cố, cái chết của Giai Đồng là tại cháu, khi cô ấy gặp tai nạn xe hơi, có người từ Mỹ gọi điện thoại đe dọa cháu, nói là muốn báo thù." Khi nói ra những lời này, ở sâu trong lòng hắn vô cùng áy náy.

Da thịt ở khóe môi Cố Doãn Tri giật giật, ông ta hiểu rõ câu này của Trương Dương là có ý gì, điều này có nghĩa là cái chết của con gái mình không phải là chẳng may.

Trương Dương nói: "Xin lỗi!"

Cố Doãn Tri cầm cốc cà phê lên lặng lẽ uống một ngụm, vị đắng từ cổ họng chui xuống thấm vào tận sâu trong lòng ông ta. Một lúc sau, Cố Doãn Tri mới nói: "Cảm tình của Giai Đồng đối với cậu rất sâu nặng, tôi thủy chung nhìn thấy rõ ràng." Cho tới nay Cố Doãn Tri chưa từng vạch trần chuyện này, nhưng con gái hiện giờ đã chết, ông ta cảm thấy tiếc hận cho con gái, có một số lời cuối cùng cũng không cố kỵ nữa, buột miệng nói ra.

Trương Dương cố nén nước mắt, nức nở nói: "Cháu có lỗi với Giai Đồng, có lỗi với bác...."

Cố Doãn Tri lắc đầu nói: "Không có ai có lỗi với ai cả? Vì nó, cậu có thể chạy tới tận nước Mỹ, cậu muốn ngăn cản, nhưng không thể nào ngăn cản được, tôi biết, cậu đã tận lực rồi."

Trương Dương nói: "Ở trong lòng cháu, Giai Đồng đã là vợ của cháu, vĩnh viễn cháu đều coi cô ấy là vợ của cháu..." Trương Dương nói ra những câu này không phải là muốn biểu bạch gì đó với Cố Doãn Tri, sau khi hắn nghe thấy tin xấu, đã hạ quyết tâm phải cho cô ấy một danh phận.

Cố Doãn Tri nói: "Giai Đồng nếu trên trời có linh, nghe thấy những lời này của cậu, nó nhất định sẽ rất vui."

Tâm tình của Cố Doãn Tri lúc này cực kỳ phức tạp, ông ta cảm thấy rất buồn vì tao ngộ của con gái, ông ta không hề trách cứ Trương Dương, ông ta không cho rằng vận xui của Giai Đồng là do Trương Dương mang đến, vừa rồi con trai suýt nữa bị ô tô đâm chết, chuyện này đã chứng minh tất cả không phải đơn giản như bề ngoài.

Lúc này Cố Minh Kiện đã mua đồ về cạnh họ, Trương Dương cảnh giác nhìn nhìn chung quanh, hắn nói khẽ: "Bác Cố, Minh Kiện, cháu thấy hai người nên mau chóng rời khỏi Mỹ, cháu luôn cảm thấy chuyện có chút không ổn."

Cố Doãn Tri nói: "Cậu là muốn nói có người muốn gây bất lợi cho tôi và Minh Kiện?"

Trương Dương không nói gì, nhưng vẻ mặt của hắn đã tỏ ý công nhận suy đoán của Cố Doãn Tri.

Cố Doãn Tri nói: "Nếu có người muốn gây bất lợi cho chúng tôi, vậy chứng tỏ mục tiêu của hắn không chỉ là cậu, mà là cả chúng tôi, hắn muốn lợi dụng chuyện của Giai Đồng dụ chúng tôi đến đây, sau đó xuống tay với chúng tôi." Cố Doãn Tri tuy rằng cực kỳ bi thương, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến sự tỉnh táo của đầu óc ông ta.

Trương Dương nói: "Bất kể là như thế nào, hai người đều không thích hợp ở lại đây."

Cố Minh Kiện nói: "Tôi không sợ, tôi cũng muốn nhìn xem là ai đã xuống tay với chị tôi, tôi muốn báo thù cho chị ấy."

Trương Dương lắc đầu nói: "Chuyện báo thù cứ giao cho tôi, tôi thề, tôi nhất định sẽ tìm được hung phạm, nếu không, tôi sẽ không rời khỏi nước Mỹ!"

Cố Doãn Tri cả đời đã trải qua vô số sóng to gió lớn, nhưng lần này bi kịch của con gái là một sự đả kích trầm trọng trước nay chưa có đối với ông ta, ông ta chậm rãi lắc đầu: "Hai đứa đều sai rồi, có một số việc không phải hai đứa muốn điều ra là điều tra được, đối phương đã dày công bố trí cục diện này, tất sẽ không để hai đứa dễ dàng vạch trần, tiếp tục ở tại đây, chỉ tổ hi sinh vô ích, hai đứa đều là con của ta, ta không muốn thấy hai đứa phải mạo hiểm, Trương Dương, Minh Kiện, ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau trở về Trung Quốc, Thư Anh Hằng của lãnh sự quán New York là hảo hữu của ta,ta tin anh ấy có thể giúp chúng ta."

Trương Dương nói: "Bác Cố, cháu sẽ không để Giai Đồng phải chết một cách không minh bạch."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.