Chương trước
Chương sau
Lý Trường Phong xấu hổ kêu lên một tiếng: "Cậu cả, cậu hai!"

Từ Quang Nhiên ừ một tiếng, giọng rất trầm thấp, ánh mắt vẫn không nhìn về hướng của Lý Trường Phong, thấp giọng nói: "Ngày hôm nay con không cần đi làm?"

Trong lòng Lý Trường Phong thầm nói, cậu kêu con đến đây, cho dù đi làm con cũng phải đến, chứ đừng nói là con đã xin nghĩ rồi. Lý Trường Phong nói: "Sân thể dục chủ đã hoàn thành rồi, gần đây cũng rãnh rỗi rất nhiều"

Từ Quang Nhiên nói: "Con không phải đã từ chức rồi sao?"

Lý Trường Phong bị ông ta đột nhiên vạch trần, mặt đỏ bừng lên: "Ặc... là... là.."

Từ Quang Thắng vừa oán giận vừa nói: "Có cái gì mà không nói được? Còn không nói thật với chúng ta sao?"

Lý Trường Phong nói: "Con... sợ mọi người nói con"

Từ Quang Nhiên nói: "Nói con cái gì? Cho dù con không từ chức thì ở trong công ty có thể làm được cái gì?"

Lý Trường Phong nói: "Cậu nhỏ còn chưa đi ra, con... con cũng không muốn chạy, chỉ là công trình hiện nay đã được ủy ban thể dục tiếp quản, con ở chổ đó cũng chỉ để trang trí thôi"

Từ Quang Nhiên nói: "Cậu kêu con đến không phải là để hỏi con chuyện từ chức, con đã nói cái gì với mợ nhỏ của con?"

Lý Trường Phong cứng họng, hắn đã sớm ngờ rằng chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ truyền đến cái lổ tai của cậu lớn, chỉ là hắn không ngờ rằng lại đến nhanh như thế.

Từ Quang Thắng nói: "Mợ nhỏ của con thật sự là không hiểu chuyện, có chuyện gì mà không thể nói trước với mấy cậu? Mợ nhỏ của con là người như thế nào, con cũng không phải là không biết, con chạy đến chổ của mợ nhỏ nói bậy, mà mợ lại coi là thật, ngày hôm qua chạy đến nhà của cậu khóc than nửa ngày, lại đến chổ cậu lớn của con khóc lóc ầm ĩ lên, con đem chuyện này nói cho mợ con biết rốt cục là vì mục đích gì? Con còn ngại nhà này chưa đủ mất mặt hay sao?"

Lý Trường Phong thật sự là khổ không nói nổi, nếu như không phải là do Trương Dương lấy tấm ảnh chụp của hắn với Từ Hiểu Nga uy hiếp hắn, thì hắn làm sao mà chạy đến chổ của Lưu Thúy Vân đem chuyện này nói ra chứ, cái này thì hay rồi, mình thật sự là có khổ mà không thể nói được, nếu như để cho cậu nhỏ mà biết mình bán đứng cậu, thì nói không chừng sẽ quay lại đối phó mình. Lý Trường Phong làm vẻ mặt đau khổ nói: "Mợ nhỏ không biết là nghe được tin đồn thế nào mà đ hỏi con, con vốn muốn giấu, mà giấu không nổi"

Từ Quang Nhiên lạnh lùng nói: "Nhưng mà mợ nhỏ nói là nghe con nói"

Lý Trường Phong làm vẻ vô tội: "Sao mợ lại có thể nói như vậy? Nếu như để cho cậu nhỏ biết, thì cậu không phải là giết chết con sao?"

Từ Quang Thắng chỉ vào mặt của Lý Trường Phong nói: "Tên nhóc con đúng là không có tiền đồ, bây giờ mợ nhỏ chạy đi khắp nơi gây chuyện, còn ồn ào muốn ly hôn với cậu nhỏ của con, mặt mũi của Từ gia bị cô ta làm cho mất hết rồi"

Lý Trường Phong từ trong lời nói của bọn họ đã phỏng chừng ra, bọn họ hẳn là không biết được quan hệ của mình với Từ Hiểu Nga, Lý Trường Phong trước khi đến bệnh viện gặp Lưu Thúy Vân, cũng đã lặng lẽ cho Từ Hiểu Nga một số tiền, để cho cô ta trở về quê nhà, nói với cô ta là tạm tránh đầu sóng ngọn gió, thật ra là hắn muốn bảo vệ chính mình thôi.

Từ Quang Nhiên nói:" Quang Thắng, em xuống dưới lầu giúp chị dâu em làm cơm đi!"

Từ Quang Thắng gật đầu, biết đại ca có chuyện muốn nói riêng với Lý Trường Phong, ông đứng dậy đi ra ngoài, lúc đi ra, còn đặc biệt đóng cửa phòng lại.

Trong lòng Lý Trường Phong thấp thỏm bất an, hắn sợ nhất chính là cậu lớn, nếu như chuyện của hắn và Từ Hiểu Nga bị cậu lớn biết, thì hắn khẳng định là hết đời.

Từ Quang Nhiên nói: " Cậu nghe nói ủy ban thể dục đang điều tra tình huống tài vụ của công ty Tân Thế Kỷ bọn con"

Lý Trường Phong nói: "Có chuyện này, gần đây bọn họ đang xét duyệt biên lai nhập hàng và sổ sách thu chi của bọn con, nói là muốn thanh toán phần cuối cho bọn con, cho nên cũng thấy chẳng có gì cả"

Ánh mắt của Từ Quang Nhiên liền trở nên âm trầm: "Tự con muốn từ chức, hay là có người ép con từ chức?"

Lý Trường Phong sợ đến nổi run lên, hắn không dám nhìn thẳng ánh mắt của cậu cả, thấp giọng nói: "Con tự mình từ chức"

Từ Quang Nhiên mới không tin là thằng cháu của mình tự động từ chức, nói: "Con đi theo cậu nhỏ của con nhiều năm như vậy hẳn là cũng biết cậu của con là người như thế"

Lý Trường Phong nghe ra ý ngoài lời nói của cậu lớn, hắn cẩn thận đáp: "Cậu lớn, con chỉ là quản lý mà thôi, có nhiều chuyện trong công ty con cũng không biết, cậu nhỏ cũng không nói cho con biết"

"Nó ở ngoài có tình nhân cũng không nói cho con biết sao, vậy con làm sao mà biết?"

Lý Trường Phong nói: "Cậu kêu con đi đưa tiền cho cô ta"

Từ Quang Nhiên nói: "Các người làm cậu rất thất vọng"

Lý Trường Phong cúi đầu, một câu cũng không dám nói.

Từ Quang Nhiên khoát tay áo, nói: "Đi ra ngoài đi!"

Lý Trường Phong lặng lẽ lui ra ngoài, Từ Quang Nhiên lấy một điếu thuốc ra từ trong gói thuốc, ông đứng dậy đi đến trước cửa sổ lẳng lặng nhìn ra ngoài, cây thụ lớn ngoài sân vào mùa đông đã chẳng còn bao nhiêu lá nữa, một trận gió nhỏ thổi qua, cành cây hơi rung động, lá khô giống như là những cánh bướm co rúm lại, liều mạng bám vào cành cây, chỉ là vẫn không chịu nổi trận gió, đột nhiên bay vào không trung, xoay tròn theo gió lạnh, lá rụng tựa hồ không cam lòng với số phận theo gió rồi biến mất, thổi qua cửa sổ, liền bám vào trên cửa kính. Từ Quang Nhiên nhìn chiếc lá khô vàng, trong mắt hiện ra một tia thương xót, ông phun một làn khói thuốc, thấy lá rung trên tấm kính đồng thời cũng nhìn thấy mình trong tấm kính, tiều tụy rất nhiều, gầy gò rất nhiều.

................................................

Tuy rằng trải qua nhiều sóng gió, nhưng mà công trình chủ thể của sân thể dục mới Nam Tích vẫn hoàn thành trước ngay tám tháng một, vào ngày hoàn công, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ đặc biệt đến hiện trường, công tác lắp đặt thiết bị nội bộ được tiến hành rất khẩn trương, Trương Dương cùng Lý Trường Vũ bước chậm đến vị trí cần trải đường chạy ra, Lý Trường Vũ tỏ vẻ rất thỏa mãn với tiến độ đúng hạn của sân thể dục, công trình sân thể dục chính vị trí quan trọng nhất trong toàn bộ trung tâm thể dục mới, cũng là nơi dễ dàng phát hiện ra vấn đề nhất, do công ty Tân Thế Kỷ có bối cảnh đặc thù, nay Từ Quang Lợi bị bắt, một loạt chuyện xảy ra làm cho lãnh đạo thành phố cảm thấy rất đau đầu, từ sau khi Từ Quang Lợi bị bắt, biện pháp mà Trương Dương áp dụng quả nhiên là chính xác, nếu như không phải hắn ta can thiệp đúng lúc, nghiêm ngặt giám sát tiến trình thi công của Tân Thế Kỷ, thì nói không cần công trình sân thể dục chủ sẽ còn xảy ra nhiều vấn đề rất lớn.

Lý Trường Vũ gật đầu nói: "Không sai!"

Trương Dương nói: "Lắp đặt thiết bị nội bộ đã được bắt đầu tiến hành đồng bộ vào năm ngoái, bây giờ tiến trình cũng được hơn phân nửa rồi, trải đường chạy, trồng mặt cỏ, công tác lắp đặt ngọn đèn cũng lập tức bắt đầu, phỏng chừng là khoảng ba tháng nữa chúng ta có thể hoàn thành công tác lắp đặt thiết bị cho sân thể dục chủ"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.