Trương Dương và Khương Lượng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt hai người tràn đầy vẻ thất vọng.
Vất vả lắm mới tra được đầu mối này, không ngờ manh mối đó lại bị đứt ở đây.
Khương Lượng nói: "Triệu sư phụ, ngài còn nhớ vợ của Trần Thiên Trọng tên là gì không? Làm việc ở đâu?"
Lão Triệu suy nghĩ một chút, nói: "Hình như họ Cảnh, tên gì nhĩ, cậu xem cái trí nhớ của tôi kìa, đến tuổi này rồi không dùng được nữa" Lão Triệu cúi đầu suy nghĩ một chút, tựa hồ nghĩ ra cái gì đó: "Đúng rồi, cô ta có một đứa con gái, lớn lên xinh như tiên vậy, nghe nói hai năm trước đậu vào Thanh Hoa, là trạng nguyên của Nhất Trung chúng ta"
Đầu của Trương đại quan nhân nổ cái đùng! Mẹ nó chứ, đi hết một vòng lớn lại về đến trên người của Trần Tuyết, hắn có nhận định như vậy, bởi vì trạng nguyên của Nhất Trung vốn không nhiều, lớn lên xinh đẹp như tiên nữ thì càng chỉ có một, đó chính là Trần Tuyết, Trương Dương thấp giọng nói: "Vợ của Trần Thiên Trọng có phải tên là Cảnh Tú Cúc không?"
Lão Triệu bừng tỉnh gật đầu nói: "Đúng rồi, là Cảnh Tú Cúc, cậu không nói tôi cũng quên mất"
Trên đời này đúng là không thiếu những chuyện không ngờ, Trần Thiên Trọng là chồng của Cảnh Tú Cúc, cha của Trần Tuyết, con trai của Trần Sùng Sơn, anh ruột của Đỗ Thiên Dã, Trương Dương cảm thấy quan hệ bên trong càng ngày càng trở nên phức tạp, hắn bỗng nhiên nhớ đến chuyện Tô Viện Viện thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059002/chuong-622-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.