Trần Hạo cười cười, rất xấu hổ, y cũng biết Từ Quang Nhiên là có hảo ý, là đang cố ý cường điệu tính trọng yếu của gã, đang giúp cho gã, nhưng bất kể là có cường điệu đến thế nào, tính trọng yếu của vận hội tỉnh không thể so sánh được cảng Nước Sâu.
Từ Quang Nhiên nhìn thấy biểu hiện của Trần Hạo lúc này, trong lòng không khỏi thầm cảm thán, cầm lên được thì cũng phải bỏ xuống được, đó là tố chất cơ bản nhất mà một cán bộ quốc gia nên có, Trần Hạo ở phương diện này rõ ràng là còn thiếu hiều. Mỗi lần vào những lúc như thế này, Từ Quang Nhiên bất giác lại nhớ tới Thường Lăng Không, nếu Thường Lăng Không không tới Lam Sơn, có lẽ là một cảnh tượng khác rồi. Hiện thực dù sao cũng là hiện thực, bên trong ban lãnh đạo Nam Tích hiện giờ sóng ngầm bắt đầu khởi động, tâm tính của rất nhiều người đều nảy sinh biến hóa, Từ Quang Nhiên vẫn luôn cảnh giác thị trưởng Hạ Bá Đạt, nhưng hiện tại y phát hiện người thật sự uy hiếp mình không phải là Hạ Bá Đạt mà là bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương.
Trong chuyện bổ nhiệm Cung Kì Vĩ, Kiều Chấn Lương đã bắt đầu chủ động can thiệp, đây tuyệt đối không phải là một dấu hiệu tốt, chứng tỏ Kiều Chấn Lương không hài lòng đối với năng lực lãnh đạo của y, Từ Quang Nhiên bởi vậy mà trở nên cẩn thận hơn nhiều, y đã chuẩn bị tốt để ứng đối với nguy cơ chính trị.
Sau khi chấm dứt cuộc họp thường ủy sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058839/chuong-571-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.