Dư Xuyên nghe thấy mùi thuốc súng trong cuộc nói chuyện của hai người, chỉ là không tiện để chen vào thôi. Lúc Dư Xuyên không uống rượu thì đầu óc rất tỉnh táo, đã sớm trốn qua một bên rồi.
Lương Tư gật đầu với Trương Dương: "Mong rằng hai người có thể không đánh không quen!" Nói xong cô liền lấy xe và đi.
Trương đại quan nhân nhìn chiếc xe rời xa, vẻ mặt đầy ý cười, nhưng trong lòng lại tràn ngập vẻ chẳng đáng, Lương Tư, chẳng qua chỉ là cô em vợ của một cục trưởng cục điện lực thôi, có cái gì đâu?
Lúc này Dư Xuyên đã đi tới, thấp giọng nói: "Cậu đừng xem thường người đàn bà này, quan hệ các mặt của cô ta cũng rất rộng"
Trương Dương cười nói: "Là rắn độc? Cho dù có ghê gớm thì cũng chỉ là một con rắn cái!"
Dư Xuyên không nhịn được bật cười thành tiếng.
Trương Dương không tính toán với Lương Tư, đàn ông tốt không đấu với đàn bà! Hắn lấy xe tải của mình, rời khỏi nhà máy Vạn Lý, lập tức gọi điện cho Lương Thành Long, lúc này Lương Thành Long cũng vừa mới tỉnh, đang gục đầu vào bồn cầu mà nôn.
Trương Dương đem chuyện của Lương Tư kể lại, Lương Thành Long nghe xong, liền cười nói: "Không sao cả, chuyện này cứ để cho tôi lo, Lương Đức Quang chỉ là một phế vật, chỉ là một kẻ vô lại, bình thường người nhà cũng không mong muốn gặp hắn!"
Trương Dương nói: "Cô gái Lương Tư này cũng thật kiêu ngạo!"
Lương Thành Long nghe ra được sự bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058620/chuong-513-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.