Chương trước
Chương sau
Từ sau khi Lương Thành Long đột nhiên bỏ quyền cạnh tranh trong sân bay mới Giang thành, thì cũng đã ít liên hệ với Trương Dương luôn rồi, sau này truyền ra tài chính của tỉnh được dùng để ủng hộ chính cho sân bay mới Giang thành, Lương Thành Lông mới ý thức được việc lâm trận bỏ chạy đã làm cho hắn mất đi một cơ hội tốt, hắn không khỏi cảm thấy hối hận, lại thấy không còn mặt mũi nào gặp Trương Dương, cho nên trong khoảng thời gian này hắn cũng không dày mặt không biết tốt xấu chủ động liên hệ với Trương Dương.

Trương Dương có chút bất mãn với biểu hiện lần trước của Lương Thành Long, nhưng mà trong chuyện gọi thầu cho sân bay mới, Trương Dương là người thắng cuối cùng, làm kẻ chiến thắng, tâm tính đương nhiên trở nên rộng rãi, hắn dùng ánh mắt của kẻ chiến thắng nhìn Lương Thành Long, cảm giác lớn nhất chính là Lương Thành Long thông minh đã bị thông minh hại, một người không có can đảm, một người không dám đi phiêu lưu mạo hiểm, thì bỏ mất thành công cũng không phải là ngẫu nhiên, vô luận là Trương Dương thừa nhận hay phủ nhận, thì quan hệ của hắn và Lương Thành Long cũng bởi vì chuyện này mà bị ảnh hưởng rất lớn, muốn khôi phục lại cái kiểu không có gì phải giấu nhau như lúc trước hiển nhiên là không có khả năng rồi.

Tối hôm hó ở Vọng Giang lâu, đám bạn bè cũ hội tụ lại, Viên Ba, Đinh Triệu Dũng, Lương Thành Long, Trần Thiệu Bân, Đinh Bân, Triệu Tĩnh, Trương Dương, còn có Cố Giai Đồng đã đáp ứng lời mời mà đến, Cố Giai Đồng vốn không muốn đến, tuy rằng cô rất muốn gặp mặt Trương Dương, nhưng mà cô sợ người khác nói xấu, sợ người khác đâm chọt về mối quan hệ của bọn họ.

Gọi điện cho Cố Giai Đồng không phải là Trương Dương, mà là Đinh Triệu Dụng, trong công việc của Đinh Triệu Dũng có một số chuyện cần nhờ cô giúp đỡ, cho nên mượn cơ hội này gọi cô ra luôn.

Tối nay Đinh Triệu Dung làm chủ, hắn kêu em trai Đinh Bân đứng dậy rót rượu.

Trần Thiệu Bân gần đây bởi vì cổ phiếu tụt giá cho nên tinh thần uể oải không vui nổi, nhìn thấy Trương Dương, liền vỗ vỗ vai của hắn, nói: "Người anh em, bây giờ tôi rất là phiền muộn, tối hôm nay cậu phải uống với tôi một bữa thật say"

Trương Dương cười nói: "Ngày hôm nay tôi không thể uống nhiều được, hai ngày trước uống dữ quá, dạ dày bị chảy máu rồi"

Trong đôi mắt đẹp của Cố Giai Đồng nhất thời toát ra ánh mắt thân thiết khẩn trương, nhẹ giọng nói: "Bạn bè gặp nhau không nhất định là phải uống say, uống tùy ý, cảm thấy đến điểm là được rồi, ngàn vạn lần không nên miễn cưỡng, uống nhiều cũng không có tốt cho thân thể đâu"

Người ở đây ai cũng có nghe có thấy về quan hệ của Cố Giai Đồng và Trương Dương, lúc trước Lương Thành Long còng bởi vì chuyện này mà gây ầm ĩ với Trương Dương nữa chứ, nhưng mà trời đã đổi dời rồi, hiện tại cũng chẳng ai đem chuyện này ra nói cả.

Lương Thành Long nói: "Cố tổng nói đúng, chúng tôi làm ăn cả ngày không ngừng uống rượu, đó là do bất đắc dĩ, buôn bán kiếm tiền nên phải uống, còn bạn bè gặp mặt lẫn nhau, nên tùy ý, muốn uống nhiều thì uống nhiều, uống ít thì uống ít, ngàn vạn lần đừng liều mạng với rượu"

Trần Thiệu Bân nói: "Lương tổng sinh ý kiêu ngạo, khẩu khí nói chuyện cũng không giống lúc trước"

Lương Thành Long nghe ra vẻ trào phúng tràn ngập trong lời nói, hắn nhíu mày không nói gì cả, từ sau chuyện của Lê San San, quan hệ của Trần Thiệu Bân và hắn đã bắt đầu xuất hiện vết nứt rồi, tại Lam Ma Phương lúc Trần Thiệu Bân và Kiều Bằng Phi xảy ra xung đột, lập trường của hắn đã làm cho quan hệ của hai người một lần nữa trở nên quyết liệt, bây giờ tuy rằng đã cải thiện rất nhiều, nhưng mà dù sao cũng không khôi phục lại được như trước nữa.

Đinh Triệu Dũng sợ hai người bọn họ lại gây ra xung đột gì nữa, liền cười nói: "Nào, hiếm khi nào chúng ta tề tụ đông đủ như vậy, cùng nhau uống rượu thôi, hoan nghênh Trương Dương đến"

Trần Thiệu Bân nâng ly lên nói: "Hoan nghênh thị trưởng Trương đến Đông Giang chỉ đạo công táo"

Trương Dương cười nói: "Cậu nói chuyện không sợ bị cắn trúng lưỡi hả, tôi chỉ là một cán bộ cấp phó xử nho nhỏ, cũng không dám đến Đông Giang chỉ đạo công tác cái gì cả"

Trần Thiệu Bân nói: "Tuy rằng cấp bậc hành chính của cậu là cấp phó xử, nhưng mà ai chẳng biết bây giờ cậu quyền cao chức trọng chứ, chỉ huy hiện trường sân bay mới Giang thành, nắm giữ quyền sinh sát công trình trọng điểm của Bình Hải trong tay, công trình mười mấy tỉ cũng phải thông qua cái gật đầu của cậu, còn ai có thể uy phong hơn cậu?"

Viên Ba nói: "Lời này nói không sai, con đường làm quan của thị trưởng Trương càng ngày càng thuận!"

Cố Giai Đồng tuy rằng không nói gì, nhưng trong mắt nhìn về hướng Trương Dương lại tràn ngập niềm vui và tự hào, Trương Dương ở trên chính đàn đạt được bất luận thành tích gì, thì Cố Giai Đồng cũng sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì hắn.

Lương Thành Long vì xấu hổ cho nên không dám nói chen vào, dù sao thì hắn cũng có hành động đào binh bỏ trốn trong hạng mục sân bay mới này, chỉ là Trần Thiệu Bân tựa hồ như không quan tâm đến điều đó, hắn quay sang cười nói với Lương Thành Long: "Nghe nói Lương tổng chủ động từ bỏ cạnh tranh hạng mục sân bay mới, cơ hội tốt như vậy mà không biết dùng, thật là đáng tiếc"

Lương Thành Long cười xấu hổ, nói: "Liên quan đến phương hướng kinh doanh của công ty, tôi không thể quyết định một mình được"

Trần Thiệu Bân nói: "Cậu nói không được thì còn ai nói? Lẽ nào trong công ty Phong Dụ còn có người khác nói chuyện sao?"

Đinh Triệu Dũng cười hòa giải nói: "Chuyện làm ăn, mỗi người đều có quyết định riêng của mình cả, chúng ta uống rượu, đừng nói chuyện làm ăn nữa"

Trần Thiệu Bân nói: "Vậy nói tình cảm đi, Lương tổng, tôi nghe nói cậu trong hạng mục cảng nước sâu của Nam Tích, đã cùng hợp tác với Hà Trường An, lần này nhất định có thể kiếm không ít?"

Sắc mặt của Lương Thành Long đã thay đổi, Trần Thiệu Bân có ý định làm cho hắn mất mặt ngay trước mặt của nhiều người đây mà, hắn buông ly rượu xuống nói:" Tôi không muốn bàn chuyện làm ăn ở đây"

Trần Thiệu Bân nói: "Cậu là một người làm ăn, ngoại trừ làm ăn ra thì cậu còn biết cái gì? Nói tình cảm, cậu xứng sao?"

Lương Thành Long tức giận chỉ vào mặt của Trần Thiệu Bân nói: "Trần Thiệu Bân, mày có ý gì? Lương Thành Long tao rốt cục đã đắc tội mày ở chổ nào hả, mỗi lần gặp là mày lại chống đối tao? Taovẫn luôn chịu đựng, bởi vì tao quý trọng tình bạn của mọi người, cho nên xem mày là bạn"

Trương Dương nói: "Làm gì? Làm gì vậy? Hình như hôm nay tôi mới là khách đấy, hai người sao vừa gặp mặt lại cãi nhau rồi, không phải là cố ý làm mất mặt tôi đấy chứ?"

Trần Thiệu Bân nói: "Lương Thành Long, tao nhìn thấy mày là không vừa mắt rồi, lúc trước bọn tao xem mày là anh em, là bạn bè, mày nhìn xem những chuyện mày làm đi, mày vì muốn có quan hệ với Hà Trường An, em Lê San San giới thiệu cho ông ta làm tình nhân, mày vì nịnh bợ anh em Kiều Bằng Cử Kiều Bằng Phi, tình bạn nhiều năm của chúng ta mà mày cũng không để ý đến, cạnh tranh sân bay mới Giang thành, mày thấy có lợi liền mò mẩm chạy đến, Trương Dương coi mày là anh em, ra sức giúp mày nhập cuộc, chỉ là mày lại giở chứng, đến thời điểm mấu chốt thì chém cho Trương Dương một đao, con mẹ nó mày còn không biết xấu hổ nói đến hai chữ bạn bè sao?"

Lương Thành Long bị Trần Thiệu Bân nói trúng tim đen ngay trước mặt mọi người, thẹn quá hóa giận: "Trần Thiệu Bân, chuyện của Lê San San mà mày không có năng lực, chuyện Lam Ma Phương cũng là do mày tự chuốc lấy khổ, có thua tiền cũng là đáng đời"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.