Kỳ kinh bát mạch tất cả đã đâm xong, Trương Dương chuyển đến trước người của An Ngữ Thần, một chưởng ngưng tụ toàn bộ nội lực chậm rãi đánh lên đan điền của An Ngữ Thần, nội lực của hắn giống như sông to nước lớn rót vào trong đan điền của An Ngữ Thần, từ đan điền của An Ngữ Thần mà đổ ra các kinh mạch đã được hắn dùng kim châm và nội tức đả thông, đây là thời khắc hung hiểm nhất, cũng là thời khắc mà An Ngữ Thần đau đớn nhất, đôi mắt đẹp của An Ngữ Thần mở to ra, môi đã chảy ra một tia máu, cái mũi đáng yêu bởi vì đau đớn mà di chuyển liên tục.
Chưởng phải của Trương Dương kề sát ngay cái bụng mềm mại trắng mịn của An Ngữ Thần, nhưng trong đầu lại không hề có bất kỳ ý niệm kiều diễm lãng mạn nào hết, hắn cảm thấy nội lực bản thân nhanh chóng suy yếu xuống, tay trái liền rút kim châm ra, đâm vào huyện bách hội, nội lực suy yếu lại một lần nữa tăng vọt lên.
An Ngữ Thần cảm thấy cơ thể giống như bị mạnh mẽ xé rách ra thành vô số phần, đau đến mức chết đi sống lại, nhưng mà trong lúc đau đớn đến cực điểm, cô bắt đầu cảm giác được một tia ấm ám dễ chịu thoải mái đã lâu không gặp.
Trương Dương chậm rãi thu hồi nội lực, hai tay vô lực chống xuống đất, suy yếu nói: "Mau, dựa theo phương pháp tôi chỉ dạy nhanh chóng ngồi xuống điều tức..."
An Ngữ Thần gật đầu, nhắm đôi mắt đẹp lại, dựa theo phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058452/chuong-466-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.