Trương Dương và An Ngữ Thần đứng sóng vai nhau bên công trường trống trải, trăng sáng sao thưa, ánh trăng mềm mại phát ra ánh sáng bạc, An Ngữ Thần nhìn mảnh đất rộng, nhẹ giọng nói:" Sau này từ HongKong đến Giang thành, sẽ đáp máy bay xuống chổ này"
Trương Dương cười nói: "Đến lúc đó khẳng định sẽ có chuyến bay đến thẳng HongKong, cô đến Giang thành chúng tôi cũng gần hơn"
An Ngữ Thần nói: "Xảy kịp năm 97 không?"
Trương Dương gật đầu nói: "Nhất định có thể"
An Ngữ Thần thở dài nhẹ giọng nói:" Không biết tôi có cơ hội đến xem hay không?" Trong giọng nói tràn ngập sự cô đơn.
Trong lòng Trương Dương run lên, hắn đương nhiên rõ ràng vì sao An Ngữ Thần lại đột nhiên cảm thán, Trương Dương nói:" Nhất định có cơ hội"
An Ngữ Thần nói: "Lúc ông nội còn sống đã hẹn với tôi, đợi đến năm 97 sẽ trở về, chúng tôi cùng đi đến hiện trường tham gia nghi thức kéo cờ, chỉ là lão nhân gia đã đi trước rồi"
Nhắc đến An lão đã rời khỏi nhân thế, Trương Dương cũng không nhịn được thương cảm, giá như không có huyết án mà An Đức Hằng gây ra, thì An lão vẫn có thể đang khỏe mạnh, An gia vì trận sóng gió ấy mà bị thương nặng, đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục nguyên khí, người đứng đầu ngày hôm nay đã đổi thành An Đạt Văn.
Trương Dương nói: "Gần đây thế nào?"
An Ngữ Thần nói: "A Văn rất có năng lực, sinh ý gia tộc đã bắt đầu ấm lại, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058451/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.