Lệ Phù đối với cái này thì tinh thông hơn hắn nhiều, cô ta từ thùng lạnh đựng huyết thanh tìm ra một cái máy kiểm tra, chích ra một ít máu trên đầu ngón tay của mình, từ sự biến ảo của màu máu đã nhìn ra huyết thanh kháng độc chắc là thật.
"Sao?" Trương Dương quan tâm hỏi.
Lệ Phù nói: "Huyết thanh hữu hiệu, sau năm phút bệnh độc ở trong cơ thể chúng em có thể được khống chế, không còn tính truyền nhiễm nữa!" Cô ta có chút kỳ quái, Vương Triển lần này vị sao lại phối hợp như vậy, chẳng lẽ Josephine đối với hắn thật sự rất quan trọng ư?
Sau khi huyết thanh có tác dụng, Trương Dương liền giải trừ trạng thái quy tức cho Lý Huệ Tử, cô bé từ từ tỉnh dậy, đôi mắt to đen láy như bảo thạch chớp chớp, trong mắt đầy vẻ sợ hãi và mê hoặc nhìn Trương Dương, có điều rất nhanh liền thấy Lệ Phù, kinh hỉ nói: "Chị Lệ Phù!"
Lệ Phù tháo mặt nạ phòng độc ra, ôm lấy Lý Huệ Tử rồi an ủi cô bé: "Đừng sợ, tất cả đều đã qua rồi!"
Trương Dương nói: "Nơi này không an toàn đâu, chúng ta rời đi đã rồi hẵng nói!" Hắn ôm lấy Lý Huệ Tử, cùng Lệ Phù từ trụ cầu bò lên trên, lên tới cầu, bên trên sớm đã có xe thương vụ đứng chờ.
Lý Huệ Tử nhìn thấy ba ba, khóc lóc chạy tới, Lý Long tuy đã mất đi một chân, nhưng nhìn thấy con gái bình an vô sự thì trong lòng cũng cảm thấy vô cùng an ủi.
Lúc này bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058279/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.